KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 393

Tiết Bích Đào nghe vậy thở dài một hơi, bộ dáng muốn nói lại thôi.

Ông Mẫn thấy vậy nói: "Nếu là Thánh thượng không cho ngươi nói,

ngươi cũng không cần khó xử, chỉ nói tốt hay không tốt là được."

Tiết Bích Đào lắc lắc đầu, cắn môi pha chút bất đắc dĩ mà nói: "Lời

này vốn dĩ không nên nói cùng nương, vì là việc riêng của Hoàng gia,
không nên nói cùng người ngoài, nhưng phía Hoàng thượng cũng không có
mệnh lệnh rõ ràng là cấm đoán, thay vì khiến nương suốt ngày phỏng đoán,
chi bằng ta nói rõ với ngài cho xong."

Ông Mẫn vội vàng nói: "Nương nương cứ nói." Không khỏi tự hạ thấp

bản thân xuống một chút.

"Tỷ tỷ là phạm vào tội lớn. Làm tức giận thánh nhan, chỉ vì ... mưu hại

con vua." Bốn chữ cuối đọc nhấn từng chữ rõ ràng, âm lại trầm thấp, Ông
Mẫn nghe mà hãi hùng khiếp vía.

Đôi mắt bà bỗng nhiên trợn to, môi run run sau một lúc lâu, qua một

tấm chăn, tầm mắt dừng ở trên bụng Tiết Bích Đào, thanh âm bà có chút
run: "Ngươi sảy thai, là bởi vì, bởi vì tỷ tỷ ngươi?"

Bà dốc lòng dạy dỗ nữ nhi từ nhỏ, bà không tin thế nhưng sẽ ngu ngốc

đến mức gây ra lỗi lớn thế này.

Cho dù trong lòng có khả năng sẽ ghen ghét không cam lòng, nhưng

rốt cuộc là tỷ muội thân sinh a. Huống chi, nếu có hoàng tử sinh ra, gia tộc
các nàng cũng sẽ theo đó mà nước lên thì thuyền lên, quang tông diệu tổ.
Nàng ở trong cung, cũng sẽ không bị người khác khinh thường.

Đây chính là chuyện tốt cầu thần bái phật còn cầu không được, thế

nhưng lại nghĩ không ra hay sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.