KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 395

"Nương yên tâm, ta hiểu mà." Tiết Bích Đào đạt thành mục đích, nói

chuyện cũng giản lược hơn rất nhiều. Nàng không cố ý hãm hại người
khác, nhưng tất nhiên tin tức cần thiết cũng phải biết sớm, vì thế, tầm quan
trọng của nhân thủ cũng thể hiện rất rõ.

Ban đầu phần lớn nhân thủ trong cung là để Tiết Lục Ngạc dùng, sau

này nàng thịnh sủng không suy mới dần dần đảo hướng về phía nàng.
Nhưng đôi khi cũng lo lắng bọn họ nhớ chủ cũ, chi bằng dùng một lần nói
cho rõ, nàng cũng không cần lo lắng đề phòng.

"Ta thấy sắc mặt nương không được tốt, chắc là do ngày gần đây lo

lắng cho tỷ muội chúng ta. Một hồi ta bảo Phụng Tử chuẩn bị mấy dược
liệu bổ thân như nhân sâm, lộc nhung... nương nhớ mang về. Dùng xong rồi
cho người báo một tiếng, ta lại sai người đưa đi."

"Vậy sao được, nương nương giữ lại chính mình dùng mới là đúng. Ta

không có gì quan trọng." Ông Mẫn vội vàng chối từ.

Bích Đào lại cười nói: "Nương thành toàn cho phần hiếu tâm này của

ta đi. Hơn nữa, Hoàng thượng ban cho không biết bao nhiêu, ta một người
làm sao ăn hết. Lúc này chính là mượn hoa hiến phật, nương không thể từ
chối nha."

Ông Mẫn nghe xong trong lòng vui vẻ, từ lời nói của nữ nhi có thể

nghe ra vị trí của nàng đối với thánh thượng. Điều này làm cho bà cảm thấy
hạ quyết định vừa rồi quả nhiên không sai. Về nhà sẽ cùng lão gia thương
nghị lại, nghĩ đến lão gia cũng sẽ đồng ý.

Với Tiết Bích Đào mà nói, đợt giao dịch này đạt thành, nàng cũng có

lợi.

Bọn họ mượn thế của nàng để kết giao quan to quyền quý, nàng mượn

lực của bọn họ ở trong cung sống thoải mái hơn chút. Lời thì nói cho đẹp
thế thôi, nhưng kỳ thật không có nợ nần gì nhau, không thể tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.