KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 469

Từ ngày hôm qua nhìn nữ nhân dầu mỡ kia, cả ngày hôm nay hắn ăn

không vào, cứ vừa nhớ tới sẽ cảm thấy buồn nôn. Đều là do vật nhỏ hồ
nháo này làm hại. Đáng ra hôm nay hắn còn không định tới, nghĩ trước tiên
để nàng an dưỡng rồi nói. Nhưng trong đầu dạo qua một vòng, cũng không
tìm thấy trong số hậu phi người có thể làm hắn ngừng buồn nôn, vẫn phải
tìm đầu sỏ gây tội để hạ miệng, ai bảo nàng mát lạnh ngon miệng.

Chung quy hắn không thể vì nữ nhân kia mà ủy khuất chính mình.

"Băng của Lưu Hương uyển đều bị nàng dọn đến trong phòng mình

sao?" Hoàng đế thuận miệng hỏi.

Tiết Bích Đào đưa ra lời giải thích rất đơn giản: "Người ta sợ nóng

mà." Bộ dáng rất là đương nhiên.

Rồi nàng nhìn biểu tình của Hoàng đế, lại cong cong mi mắt, cười nói:

"Các nàng cũng không phải bảo bối của Hoàng thượng, thêm băng cho các
nàng làm chi." Lời này khiến cho người nghe xong không phải mắng nàng
không biết xấu hổ, mà chính là trực tiếp ra tay bóp chết nàng. Chỉ có một
mình nàng là bảo bối, các nàng đều là cỏ rác! Đây không phải ức hiếp
người sao.

"Vật nhỏ." Hoàng đế cười mắng, xoa bóp gương mặt non mềm như

nước của nàng, trên tay xúc cảm mát mẻ, hơn nữa lời lẽ tinh quái của nàng
làm tâm tình hắn dần dần tốt lên.

Hắn phất tay cho cung nhân lui ra, chặn ngang người, ôm nàng vào

trong lòng, ước lượng, nhướng mày: "Gần đây có phải không chịu ăn cơm
hay không, trẫm thấy nhẹ."

Tiết Bích Đào quen thuộc ôm cổ Hoàng đế, thần khí hiện ra như thật,

để hắn ôm nàng đến bên giường, thì thầm nói: "Hoàng thượng thấy nhẹ,
người ta nhìn còn thấy nặng đó. Mỗi ngày đều ăn thuốc bổ, lại không phải
ăn vào trong bụng Hoàng thượng, Hoàng thượng tất nhiên nói nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.