KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 472

Tiếp theo giữ tay áo, tưới sữa đặc lên anh đào trong miệng, hương vị

ngọt ngào dễ chịu lập tức tràn ngập khoang miệng, nàng phủ lên người hắn,
gần trong gang tấc, như có như không quấn lấy hơi thở nóng rực của Hoàng
đế. Môi còn đỏ hơn anh đào trong miệng, khẽ nhếch, nước sữa đặc theo
cánh môi chảy xuống, từng giọt từng giọt từ khóe môi rơi vào trong miệng
Hoàng đế, hòa trộn với nước anh đào thơm ngon.

Trong nháy mắt, khiến Hoàng đế hưng phấn nhất lại vẫn là hương vị

mỹ nhân.

Ba loại tư vị này kết hợp lại thật sự là tuyệt không thể tả.

Chất lỏng chảy hết, cánh môi nàng đóng lại, kề sát, rồi lại xa hắn. Đợi

khi hắn gấp không chờ nổi đuổi lên trên, nàng cắn một cái vào cổ hắn, cười
ngã vào trong lòng hắn, giọng điệu bỡn cợt: "Ha, Hoàng thượng có thích
hay không?"

Hoàng đế xoa đầu nàng, bình ổn sóng tình trong cơ thể, trầm giọng

cười nói: "Đúng là trẫm thích."

Bảo bối như vậy làm hắn càng thêm luyến tiếc rời khỏi người, hắn

nghĩ thầm.

"Có phải Hoàng thượng còn thích Khúc Ngự nữ làm điểm tâm hay

không?" Tay nhỏ của nàng sờ tới sờ lui ở bên hông hắn, nửa ngày sờ thấy
cái túi thơm xanh đen thêu đồ án hồi văn[1], vừa lòng. Chiêu thức ấy nàng
luyện hồi lâu, đường kim thật nhỏ như trứng cá, vì bình thường dấu vết mũi
kim nhìn qua khá dễ lộ, để được đường kim trong suốt như ngọc, nàng mới
chọn thêu cái này. Lúc ấy ở cữ, ngoại trừ ăn uống ngủ, nàng cũng đi theo
Phụng Tử luyện cái này. Nhưng thật ra nàng cũng không dám thêu hoa lá
chim cá lên trên đó.

([1] đồ án hồi văn: hoa tiết những đường gấp khúc, uốn lượn)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.