KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 485

Chờ Sơ Hiểu mang tới một cái áo ngoài cùng một kiện áo choàng bọc

kín nàng lại, rồi lau hết bọt nước trên mặt đi, nàng lại biến trở về tiểu Tiết
Bích Đào ngạo ngạo kiều kiều thích hất cằm lên liếc người khác. Nàng lấy
tư thái từ trên cao nhìn xuống nhìn Hoàng thị đầy mắt oán khí ở trong
nước, nói: "Không thích?"

"Thiếp chẳng qua là lỡ tay, nương nương tâm địa từ bi, việc gì phải so

đo với một cống nữ nho nhỏ như thiếp?" Hoàng thị bắt đầu giảo biện, nàng
chưa có đổi xiêm y, tất nhiên không thể tùy ý lên bờ, nên vẫn chỉ có thể
ngâm ở trong nước. Nguyên bản, nàng tính toán lấy cái cớ bị áo của Tiết
Bích Đào làm vướng. Nhưng mà kế hoạch không thành công, làm biểu tình
của nàng trở nên có chút vặn vẹo, không thể che dấu được

"Ngươi." Tiết Bích Đào không nói lời vô nghĩa, quay mặt sang Nguỵ

thị đang nơm nớp lo sợ, nói ra lời nói làm nàng ta giật mình cả người: "Lột
quần áo của nàng ta ra cho bổn cung."

"Nương nương, thiếp, thiếp..." Ngụy thị chân mềm nhũn quỳ xuống,

nằm ở trên mặt đất không dám nhúc nhích, chỉ liên tiếp nói: "Nương
nương, nàng, nàng nói như thế nào cũng là nữ nhân của Hoàng thượng, như
vậy, như vậy nếu để người nhìn thấy, chẳng phải là tổn hại đến mặt mũi của
Thánh thượng sao."

Có lẽ toàn bộ Hoàng cung này cũng không tìm được ai miệng lưỡi

vụng về hơn nàng ta nữa. Trước mặt một nữ nhân nói một nữ nhân hãm hại
nàng ta có một chân với nam nhân của nàng ta, đây không phải cầu tình,
mà là kéo cừu hận đấy.

Tiết Bích Đào giống như phát hiện kỳ lạ nhìn nàng ta nhiều hơn một

chút. Đây không phải là giả trư ăn thịt hổ chứ?

"Các ngươi chẳng qua là lễ vật bổn vương đưa cho Hoàng huynh

thôi." Thọ vương đứng bên cạnh bỗng cười ra tiếng, lời trong lời ngoài đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.