KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 548

Trong lòng Uyển Hề có hồ nghi, nhưng không hề hỏi nhiều. Nàng nhớ

tới hôm qua chủ tử bái phỏng Đức Phi nương nương, trực giác mách bảo
chủ tử nói khẳng định như vậy, tất nhiên là thoát không khỏi liên can với
Đức Phi nương nương.

Dù sao, nàng luôn luôn đứng ở bên cạnh chủ tử.

Lúc này, đối lập với Đông lục cung đang náo nhiệt là Cảnh Dương

Cung với bầu không khí như nước lạnh kết băng. Cung nhân tới lui làm
việc trong hoàn cảnh như vậy cũng đều là im như ve sầu mùa đông, không
dám cao giọng nói chuyện.

Nghi Quý nhân giật tờ giấy viết chữ bị hư ném qua bên cạnh. Nhưng

vì dùng lực khá lớn nên khiến cho cái chặn giấy bằng gỗ tử đàn khảm bách
bảo[4] bị giật ngửa ra, Bộp một cái rớt xuống bàn.

([4] bách bảo: có nghĩa là các loại kho báu khác nhau, hoặc đề cập đến

những loại trang trí với nhiều loại kho báu khác nhau.)

"Chủ tử" Như Châu nơm nớp lo sợ mà nhặt cái chặn giấy kia lên, phía

trên đồ chặn, cái mỏm hồng của chim bạch vũ đã bị đập rớt mất một góc,
nàng đau lòng sờ sờ. Đây chính là thứ chủ tử yêu thích nhất.

Như Ngọc tiến lên giúp đỡ rút tờ giấy ra, nhỏ giọng nói: "Chủ tử

thường nói viết chữ cần phải tĩnh khí ngưng thần, nếu không chẳng những
hỏng mất hứng thú của bản thân, đem dục niệm sân si nhiễm lên giấy mực,
với chúng nó cũng không công bằng."

Nghi Quý nhân không nói lời nào, đặt bút lông sói vào trong lọ đựng

màu xanh đậm, xem mực nước kia loang ra một vòng như mây đen ám mù,
giống hệt tâm trạng nàng hiện tại. Không khỏi cười khổ: "Ta cầu hết mọi
cách mà không được, người khác không cần tốn nhiều sức là có thể đạt
được. So sánh thử xem, làm sao còn có thể bình tĩnh được đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.