KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 670

Kỳ thật nàng muốn Hoàng đế nằm xuống nghỉ ngơi một lát, phàm là

thân thể không thoải mái, nằm nghỉ cùng uống nước nhiều một chút liền
tốt. Có điều vì ánh mắt của Hoàng đế, những điều muốn nói đều trôi ngược
lại xuống bụng, nàng nhịn không được âm thầm than thở, sao mình lại
không có tiến bộ như vậy.

Hoàng đế cũng nghe theo lời nàng ngồi xuống, đơn giản hắn không

phải thật sự bị bệnh, ngồi cùng nằm không có khác biệt bao nhiêu. Đối với
lời nói không tốt của nàng cũng không truy cứu.

An Tài nhân không thong dong như Tiết Bích Đào, chỉ cần an ổn ở

trong Nhất Can cung.

Nàng phỏng đoán từ sắc mặt Hoàng đế, có lẽ là nhiễm phong hàn,

muốn thỉnh Thái Y, rồi lại rối rắm liệu Hoàng thượng không cảm kích còn
trách mình nhiều chuyện hay không?! Lại nghĩ đến mình cũng biết chút y
thuật, có thể bắt mạch cho Hoàng thượng, nhưng Hoàng thượng chắc sẽ
không tin nàng. Cứ phân vân như vậy mà trì hoãn canh giờ, Hoàng thượng
thấy nàng chỉ im lặng không nói gì đứng ở nói đó, trong lòng không có kiên
nhẫn.

Nếu vẫn cứ đứng đó như đầu gỗ, vừa chạm phải ánh mắt của hắn cử

chỉ đã kinh hoảng vô thố, vậy liền giống hệt như suy nghĩ của Hiền phi, vậy
kẻ bị khó chịu nhất định sẽ là hắn.

"Được rồi" Hoàng đế thở dài, không ngồi bao lâu liền chuẩn bị dẹp

đường, hồi Dưỡng Tâm điện tự mình thanh tịnh.

"Hoàng thượng..." Lúc này An Tài luống cuống, vội vàng há mồm

muốn lưu hắn lại, nhưng lại cứng lưỡi, không biết nên nói như thế nào.

Tinh Tinh mới vừa bưng trà lên đang đứng ở bên cạnh không ngừng ra

hiệu, sau mấy lần chần chờ cuối cùng nàng cũng nói ra lời: "Hoàng
Thượng, thiếp, thiếp thân thấy sắc mặt ngài không tốt, hẳn là có chứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.