KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 671

bệnh. Thiếp có chút tinh thông y thuật, nếu Hoàng thượng không muốn
thỉnh Thái y, vậy để thiếp bắt mạch cho ngài có được hay không?"

Hắn chưa từng quan tâm nhiều đến An Tài nhân, cho nên cũng không

biết nàng xuất thân từ hạnh lâm[2] thế gia. Bởi vậy cũng không biết nàng
còn có tài năng này, hiện tại nghe thấy cũng có chút kinh ngạc. Huống chi
hắn vẫn luôn cho rằng nàng chất phác vụng về, nhưng từ những lời này có
thể thấy nàng vẫn luôn chú ý đến mình, cho nên mới có ý nghĩ mình không
muốn mời Thái y, xác thật là có chút thông tuệ như lời của Hiền phi.

Nhưng mà......

[2]"Hạnh lâm"

杏林 rừng hạnh. "Đổng Phụng" 董奉 người nước Ngô

thời Tam Quốc, ở ẩn ở "Lư San"

廬山, chữa bệnh cho người không lấy tiền.

Người bệnh nặng mà khỏi, ông trồng năm cây hạnh, người bệnh nhẹ mà
khỏi, trồng một cây. Chỉ mấy năm sau có hơn mười vạn cây hạnh thành
rừng. Về sau "hạnh lâm"

杏林 chỉ giới y học.

Hoàng đế nhìn nhìn nàng, trong lòng lại thở dài một hơi. Miệng lưỡi

so với trước kia coi như đã tốt hơn không ít: "Không cần, trẫm không ngại,
không cần quan tâm." Nói xong vẫy tay gọi Triệu Trung Tín, không nhìn
đến An Tài nhân, bước chân đến bậc thềm, nhanh chóng quay về Dưỡng
Tâm điện.

Hắn vẫn cảm thấy toàn thân có một loại cảm giác không nói nên lời,

rõ ràng là không bị bệnh, lại vẫn không thoải mái. Cái này làm cho hắn
không khỏi tâm phiền ý loạn.

Kỳ thật hắn cũng không có ý thức được, cho dù An Tài nhân có biểu

hiện tốt gấp trăm lần trước mặt hắn, quan tâm chăm sóc hắn chu đáo, cho
dù có là một người hoàn toàn phù hợp với ý nghĩ của hắn, ánh mắt đế
vương vẫn như cũ, chỉ muốn truy đuổi thứ hắn muốn truy đuổi. Chung quy
là không muốn một thứ chỉ có thể tạm chấp nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.