KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 711

Vân Lũ từ buồng trong đi ra, không cảm thấy kinh ngạc với cảnh

tượng này nữa, trái lại hoa nhài trên bàn kia khơi gợi hứng thú của nàng.
Nàng cười thành tiếng, nói: "Có hoa nhài này, không bằng chúng ta nấu
canh hoa nhài ăn đi."

Chỉ một câu thôi đã thu hút sự chú ý của hai người.

Sơ Hiểu nghiêng đầu: "Vốn là định khâu thành một chiếc túi thơm cho

chủ tử dùng, nghe ngươi nói, đúng là có chút thèm ăn rồi." Nói xong còn
kéo ống tay áo Phụng Tử: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

Phụng Tử mặc kệ nàng, nghiêng đầu liếc nàng một cái rồi đi thẳng vào

phòng ăn nhỏ lấy chén đĩa và mật ong. Nếu đã muốn ăn, thì phải chuẩn bị
kỹ càng vật liệu rồi.

Vân Lũ không nhịn được cười: "Cảm tình cũng thật là tốt."

Sơ Hiểu lẩm bẩm: "Ngươi nói bừa cái gì, ai có cảm tình tốt với nàng ta

kia chứ!"

Sau khi chia làm ba phần, Sơ Hiểu lấy một cái bát đựng đầy hoa nhài,

Phụng Tử lấy một cái bát khác đổ một tầng mật ong thật dày, sau đó trộn
lẫn của hai người lại, để hoa nhài thơm mát phủ đầy mật ong óng ánh. Vân
Lũ dùng bếp lò nấu trà để đun nước, thỉnh thoảng nhìn hai người các nàng
cười, nhìn mãi đến mức các nàng bắt đầu ngượng ngùng, tức giận liếc mắt
trừng Vân Lũ.

Làm vài chén mật ong, lại đợi thêm cả buổi, vừa lúc dìu Tiết Bích Đào

ra nếm thức ăn, tiểu cung nữ tiến đến thông báo: "Nương nương, Lệ Quý
tần nương nương cầu kiến ngoài cửa."

Tiết Bích Đào và Vân Lũ liếc nhìn nhau, sau đó nàng giơ tay nói:

"Cho nàng ta vào." Nàng bảo Phụng Tử tạm thời thu dọn đồ trên bàn, rồi
ngồi trên ghế chủ vị. Vô sự bất đăng tam bảo điện [2], trước giờ Lệ Quý tần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.