KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 899

ấm áp dễ chịu, quả thực không lạnh. Bích Đào sờ một cái lên đầu tròn vo
của Thừa Cảnh, cười đến cảm động mà vui vẻ: "Ừ, rất ấm áp."

Dáng vẻ một nhà ba người vui vẻ, chọc mù mắt mấy phi tần đang lục

tục lên bờ kia.

Trước không nói Tiểu hoàng tử, ngay cả trời giông tố như vậy, các

nàng cũng bị ướt quần áo, bị tiếng sấm làm kinh sợ, sao Hoàng thượng lại
không đến hỏi các nàng một câu? Cho dù qua loa lấy lệ với cả tập thể cũng
được mà, thế mà lại thành người trong suốt. Trong lúc nhất thời, hậu cung
này tích tụ oán khí đã sắp chọc thủng trời luôn rồi.

Dư quang của Bích Đào liếc mắt nhìn tới những phi tần đang vội vàng

thỉnh an kia, cười nhìn Hoàng Đế: "Hoàng Thượng sao lại đi cùng với Thừa
Cảnh vậy?"

"Trẫm đi đón Thừa Cảnh tan học, lại đụng phải cung nữ nói phụng

mệnh lệnh của nàng. Vốn nghĩ sẽ cùng thưởng sen với nàng. Nhưng đáng
tiếc." Hoàng đế tiếc hận nói: "Tiểu nữ nhân suốt ngày đều nằm lười trong
cung không chịu ra ngoài. Ngoại trừ mùa hè hóng gió, thì hứng thú thưởng
sen lại là lần đầu."

"Còn có lần sau nữa mà." Nàng cong mi cười một tiếng, sau đó ranh

mãnh nói: "Hôm nay hoa đều ỉu xìu hết rồi, chẳng qua còn có mỹ nhân như
hoa ở đây mà!" Sóng mắt nàng lưu chuyển, yêu kiều chuyển đến chỗ chúng
phi tần kia.

Hoàng đế dường như bây giờ mới nhớ tới một đám mỹ nhân như hoa

như ngọc đang trông mong kia, mặc dù hiện giờ đã thành mỹ nhân té sông.
Hắn vẫy tay bảo đứng lên, trong lời nói mang theo uy nghiêm không thể
kháng cự: "Nên về sớm chút đi."

Cứ vậy mà xua đuổi bọn họ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.