KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 900

Bích Đào nắm tay tiểu Thừa Cảnh, cười như ăn được mật ngọt. Ồ, tình

địch đánh tới, tự mình mặc giáp ra trận đúng là hạ sách, khiến nam nhân tự
đi giải quuyết mới càng tri kỷ.

Mọi người lại không cam lòng, kim khẩu của thánh thượng đã hạ,

cũng không thể không phục tùng. Huống chi dáng vẻ bị ướt như con gà rơi
vô nồi canh như vầy, các nàng quả thực không có dũng khí ở bên cạnh
Hoàng thượng liếc mắt đưa tình.

Từng đóa hoa nở giữa màn mưa, rồi lại như thế mà tản đi.

Trinh Bảo lâm nhìn ba người ngồi lên kiệu minh hoàng mà đi, phía

trên có mui xe che chắn, có thể mở ra một cõi thiên địa, mưa gió bất xâm.
Bên trong khô ráo lại ấm áp, mà ở bên ngoài, xung quanh nàng lại ướt lạnh
khiến người ta rùng mình.

"Tại sao nàng ta lại may mắn như vậy..." Trong lời nói của nàng mang

theo mê mang.

Nguyên Sương vốn chờ ở trên bờ, vừa thấy trời mưa liền tìm cung

điện gần đó lấy áo mưa. Nàng mở ra ô giấy dù bằng trúc, che phía trên chủ
tử, tiếng mưa rào rào càng khiến giọng nói ngày thường trong trẻo lạnh
lùng cũng dồn dập không ít: "Chủ tử, chúng ta hồi cung thôi."

"Ừ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.