KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 907

Hơi nước phủ lên da thịt trơn bóng đỏ hồng của nàng một lớp mỏng,

như ánh trăng chiếu vào đình viện, soi sáng giọt sương e ấp đọng trên cánh
hoa hải đường, mê ly mà không kém phần kiều mị.

Hắn động tình hôn lên tóc mai của nàng, rồi đến cái trán, kéo đến chóp

mũi, cuối cùng là cùng môi nàng dây dưa, nếm thử cái lưỡi giảo hoạt thơm
tho, cái miệng hoa anh đào ngon ngọt, không có vội vàng nóng nảy, không
có bá đạo cường ngạnh, nhưng lại cầu mà khó được, triền miên động lòng
người.

Trong miệng nuốt dòng nước ngon ngọt của tiểu nữ nhân trước mặt,

Hoàng đế còn chưa thỏa mãn ham muốn, hắn nhẹ nhàng liếm đường chỉ
bạc nơi khoé môi của nàng.

Một cái hôn đi qua, hơi thở của nàng càng trở nên dồn dập hỗn loạn,

hai chân của nàng một chân đứng vô lực, còn một chân quấn quanh hông
của hắn, thân mình nàng mềm mại vô lực. Đôi mắt như vì sao khép hờ, nhẹ
nhàng cho hắn một cái liếc mắt kiều mị đầy phong tình: "Rõ ràng vì cái
gì?" Thế nhưng vẫn nhớ rõ câu này.

Hắn rút ngón tay ra khỏi khe hở đào nguyên đã ướt đẫm, bàn tay to

của Hoàng đế nâng thân mình mềm mại đang trượt xuống kia lên, lấy vật
đang sưng to nóng bỏng đâm vào. Từng giọt mật từ cái miệng nhỏ kia chảy
ra, rất ham muốn người, vừa lúc cắm vào, nuốt trọn vào sâu trong u cốc,
gấp gáp không chịu nổi mà đưa sâu vào, thật sự rất sâu, không muốn để
người khác tìm thấy.

Giống như nơi cất giấu bảo vật.

Hoàng đế thoải mái than nhẹ, cười vừa sung sướng vừa thỏa mãn,

giọng khàn khàn nói: "Làm cho nàng rõ ràng, trẫm không phải chỉ biết đến
công vụ. Mà là --- còn làm chuyện khiến cả hai chúng ta đều vui vẻ, hửm?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.