KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 945

Điều này khiến Bích Đào nhớ tới lúc nàng mới vào cung có đưa cho

hắn một chiếc túi thơm. Nàng nhìn những chiếc túi thơm đó một lát, rồi khẽ
khều người bên cạnh, cười nói: "Quà sinh nhật ta tặng chàng lúc trước,
chàng có mang theo không?"

Thọ Vương đã ôm Tiểu Thừa Cảnh đi trước, chuyến du ngoạn ba

người lúc trước đã biến thành thế giới riêng của hai người, nếu như bỏ qua
bọn hộ vệ phía sau. Không khí rất phù hợp cho tình nhân ước hẹn, bầu
không khí mập mờ đã làm trái tim thiếu nữ của nàng bỗng nhiên sống lại.

Hoàng đế dứt khoát bắt bàn tay không an phận trên người, hưng trí dạt

dào nhìn nữ nhân được ánh đèn tô lên một nét rực rỡ khác thường. Hắn nói:
"Cái nào?". Đây không phải lần đầu tiên hắn cải trang vi hành, nhưng đêm
hội chỉ dành cho tình nhân như thế này hắn sẽ không đi. Giờ xem ra dù
không tinh xảo hoa lệ bằng ngày tết Nguyên Tiêu nhưng lại có những nét
phong vị dân gian, thật ra cũng rất thú vị.

"Chàng nói đi?" Bích Đào nắm tay hắn chỉ về hướng những sạp hàng

bán túi thơm, cằm hơi nâng, nàng nghiêng mắt liếc về phía đó, ánh sáng
trong mắt lưu chuyển biểu lộ phong thái vũ mị, thanh tao.

"Nàng ấy trưởng thành rồi!" Hoàng đế cảm thán trong lòng.

Nhìn theo tầm mắt nàng về phía sạp bán túi thơm bên kia hắn lập tức

hiểu rõ. Bình tĩnh nhìn nàng, cười nhẹ: "Không đem"

Không đem? Bích Đào hoài nghi liếc hắn, nàng không tin.

Hắn nhìn tầm mắt nàng di chyển về phía eo hắn, đôi mắt đen nhánh lộ

ra ý cười rõ ràng: "Ta không lừa nàng, ta thật sự không mang theo."

Bích Đào bực mình, giọng giận dỗi: "Không đem thì thôi". Dù vậy

trong mắt vẫn lộ rõ vẻ không tin, chỉ cho là hắn đang chọc nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.