KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 943

Tiểu Thừa Cảnh tỏ vẻ đoan chính một lát, chân thành nói: "Chỗ này,

có hay không cũng không sao".

"Nhóc còn nhỏ mà đã tinh ranh rồi". Thọ Vương bị hắn chọc cười,

nhìn ngũ quan được di truyền từ cha mẹ của nó nhưng chưa nảy nở nên
khuôn mặt vẫn béo múp phấn nộn, thoạt nhìn rất giống một cái bánh bao,
vô cùng đáng yêu.

Cảm giác quen thuộc trong lòng khiến hắn nảy ra ý định muốn ôm lấy

thằng bé: "Tới đây để hoàng thúc ôm một cái."

Bích Đào sờ đầu tiểu gia hỏa để trấn an nó, thằng nhóc hơi do dự cúi

người một chút thì đã bị Thọ Vương ôm vào lòng

Thọ Vương là ai? đó là người có thể tìm được đường thoát khỏi mật

đạo trong cung, do vậy việc bế hài tử cũng thành thạo hơn hoàng đế, huống
hồ hắn không cần duy trì vai trò nghiêm phụ như hoàng đế. Hắn ôm tiểu gia
hỏa đó một lúc rồi đặt thằng bé lên vai trái của mình, ngữ khí ôn nhu: "Đi
nào, hoàng thúc mang ngươi đi xem vũ hội." Hài tử trong ngực cựa quậy
một lúc rồi cười khanh khách. Tầm nhìn rộng rãi khiến thằng bé nhìn rõ,
liền cảm thấy mọi thứ xung quanh đều vô cùng mới mẻ, tò mò đưa mắt
nhìn khắp nơi, dường như quên cả phụ mẫu đang đi cùng.

Thọ Vương ôm được người thì nhanh chóng bước đi, tiểu công chúa

không kịp ngăn hắn. Nàng hô "Ai" một tiếng cũng không thấy hắn quay
đầu, dậm chân hờn dỗi đi theo hắn, đến gần bên cạnh gọi nhỏ: "Từ từ, đợi
ta..."

Lông mày của hoàng đế nhíu lại, bộ dáng không chút yên tâm: "Nàng

quay lại đây!" hoàng đế trở về tư thế quở trách quen thuộc ngay lập tức

"Được rồi" Bích Đào kín đáo nháy mắt với hắn "Hàn huynh, chúng ta

cũng theo bọn họ du ngoạn đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.