KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 974

"Này, ngươi đó!" Vân Lũ đỡ chủ tử đi nghỉ ngơi xong, uy phong lẫm

lẫm chỉ vào một cung nữ nói: "Tiếp tục đạp, nương nương ghét ánh mắt của
nàng, đừng để nàng ta quay lại."

Sao mà nói Vân Lũ không hiểu lòng người chứ, Bích Đào ngồi trên

ghế gỗ đỏ, nhấp một ngụm trà cười cười, lại nháy mắt với Dương Tuyển
thị. Cục diện này xoay chuyển khiến mọi người có chút không hiểu, ngay
cả thâm thù đại hận như Tào Tuyển thị cũng bị bầu không khí này ảnh
hưởng ngây ngô run sợ hồi lâu, mới tiếp tục vừa khóc vừa cười nói lung
tung.

Sắc mặt của Hoàng hậu càng xanh mét, nàng đợi một lát, nhìn thấy

Bích Đào không có chút động tác nào nhưng lại chiếm quyền không buông,
lại không sai bảo gì, không khỏi quát lớn: "Quả thật là hồ nháo mà!" Làm
gì có người thẩm án nào để cho phạm nhân nằm thẳng đơ dưới đất để thẩm
vấn chứ? Cho dù lúc đầu là do Vinh Tài nhân đẩy nàng ta ngã xuống nhưng
sao lại không đè nàng ta quỳ xuống chứ?Không để nàng ta dứt lời, thị vệ
mới vừa rồi thay Bích Đào giải vây "cắn chân" đã quay lại nhìn một đám
phi tần nương nương cung kính nói: "Nương nương, nàng ta nhận tội rồi."

Còn không đợi hắn nói tỉ mỉ, một câu "Hoàng thượng giá lâm" đã cắt

đứt lời hắn. Đầu tiên Hoàng đế đi tới ngồi bên cạnh Bích Đào, nắm tay
nàng, thử nhiệt độ một chút: "Có kinh sợ không?"

"Vẫn ổn." Bích Đào nhấc cằm chỉ Vinh Tài nhân: "Là do nàng ta giúp

đỡ."

Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm, chợt nghe có người đụng phải Quý phi.

Hắn bị dọa sợ cả người đổ mồ hôi lạnh, phải biết hiện giờ nàng còn đang
mang thai hài tử. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, khó tránh khỏi một trận
như Mẫn Quý tần bị mèo dọa kia, suýt nữa thì người lớn hay đứa nhỏ cũng
không giữ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.