KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 985

"Hồ Bị, đem Tuyết hoa cao mà bản vương nhờ người tìm được đến

đây" Thọ vương tùy ý phân phó một câu "cho Mẫn Quý tần dùng để trị
ban".

Còn không đợi Mẫn Quý tần kịp phản ứng, hỏi ra nghi vấn trong đáy

lòng, thân ảnh hắn liền lóe lên, tiến vào trong điện.

Tất nhiên là Thái hậu nghe được động tĩnh bên ngoài, thấy hắn đi tới,

cười hiền lành nói: "Con đó---" thuốc này vốn là bà để nhi tử đi tìm, không
ngờ tới hắn không giao cho bà, ngược lại dùng phương pháp này trực tiếp
tặng Mẫn Quý tần.

Chỉ sợ chất nữ này của bà lại muốn nghi thần nghi quỷ, hoài nghi

thuốc này đã bị người động tay chân. Nhìn vào kinh nghiệm ngày xưa, chắc
chắn nàng ấy lại sẽ có bảo vật mà không dám dùng.

Nhi tử của mình thật là...

"Mẫu hậu." Thọ vương không hành lễ, ung dung ngồi vào vị trí, cầm

quả táo lên cắn, thỉnh thoảng hàm hồ nói: "Việc Ngài giao cho nhi thần
làm, nhi thần đã hoàn thành." ám chỉ việc hắn tìm thuốc cho Mẫn Quý tần.

"À?" Thái hậu dù tuổi đã ngoài năm mươi, nhưng đôi mắt của bà vẫn

không chút vẩn đục, mơ hồ có thể nhìn ra phong thái năm đó, chỉ là càng
nhiều thêm một phần tĩnh tâm. Bà chậm rãi, nói: "Chuyện này coi như con
làm xong, còn chuyện kia thì sao?"

Mặt Thọ vương tức khắc thành khổ qua, bộ dạng như ăn phải quả táo

chua, nói: "Việc kia không thành."

"Không phải con thích nhất làm tới cùng sao? Việc Mẫu hậu giao cho

con so với việc hoàng huynh con giao cho con dễ hơn không biết bao nhiêu
đó." Thái hậu đưa đẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.