KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 989

Đạo lý này tiểu Thừa Cảnh đã nghe rất nhiều ở học đường, hằng ngày

Bích Đào cũng sẽ từ từ chỉ dạy cho nó, nhưng đều là sử dụng phương pháp
dễ hiểu để nói, cũng là bởi vì nàng không học được một bộ "chi, hồ, giả dã"
kia của thánh nhân xưa.

"Tiết tỷ tỷ."

Bích Đào nhìn tiểu Công chúa đứng trước cửa cung của nàng, hơi có

chút ngạc nhiên: "A Sênh?"

Tiểu Công chúa sờ sờ mũi, bộ dáng khả ái, cười nói: "Hắn (Thọ

vương) đến chỗ Thái hậu thỉnh an, muội liền đến tìm tiểu Thừa Cảnh chơi."
Từ Ninh cung, nàng cũng đã từng đi một lần, dù là Thái hậu hay là vật
trang trí trong cung đều lộ ra cảm giác trang trọng, nghiêm túc, làm nàng
cảm thấy cả người không thoải mái.

Cho nên, nàng vừa nghe đến tiến cung, liền quyết định đến nơi mà

nàng quen biết - Dực Khôn cung để chờ Thọ vương.

Bích Đào xoay người lại nhìn Hoàng đế một chút, đoán chừng là vừa

rồi Đoàn Đoàn mải lo lắng cho nàng, đã quên nói chuyện này, tuy nhiên,
tiểu Công chúa thân phận đặc biệt, vẫn nên hỏi ý kiến Hoàng đế. Nàng thấy
Hoàng đế gật đầu mới cười nói: "Vừa khéo, hôm nay ta có chút mệt mỏi,
làm phiền muội chơi cùng Thừa Cảnh."

"Nếu chỉ là chơi đùa, sao có thể phiền được." Tiểu Công chúa cười hì

hì, vỗ ngực nói: "Cứ giao cho muội, Tiết tỷ tỷ hãy yên tâm nghỉ ngơi."

"Thừa Cảnh?" Bích Đào cúi đầu, hỏi dò ý kiến nhi tử. Ở trước mặt

người ngoài nàng đều gọi chính danh (tên chính thức) của nhi tử.

Tiểu gia hỏa lưu luyến buông nàng ra: "Nương, người nghỉ ngơi đi ạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.