KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 988

"Làm sao vậy?" Đột nhiên dính người như vậy. Lúc này vẻ trầm trọng

và tàn khốc trên mặt Bích Đào đã biến mất, chỉ còn lại tia uể oải xoẹt qua
giữa hai chân mày. Nàng xoa xoa đầu tiểu Thừa Cảnh.

"Phụng tỷ tỷ nói nương bị người ta va chạm, muội muội sẽ xảy ra

chuyện." trong mắt tiểu gia hỏa một mảnh trong suốt.

"Nam nhi không thể rơi lệ." Hoàng đế bước ra từ phía sau Bích Đào,

trầm giọng, nói: "Thân là Hoàng tử, sao con có thể dễ dàng tin lời của bọn
nô tài lắm miệng?"

Hiếm thấy tiểu Thừa Cảnh không biến trở về bộ dạng nghiêm túc,

quay mặt đi không nhìn phụ hoàng nó, tiếp tục bày ra dáng vẻ rưng rưng
muốn khóc mà nhìn mẫu thân.

Chút tiểu tính tình thích chơi xấu này thật là giống Bích Đào y như

đúc. Tuy Hoàng đế không thích nhưng đến cùng vẫn mềm lòng. Tuổi nhi tử
còn nhỏ, lại luôn ỷ lại mẫu thân nó, đột nhiên nghe thấy lời này, khó tránh
khỏi kinh hãi.

"Nương không bị va vào, muội muội cũng không xảy ra chuyện gì."

Bích Đào kéo tay nhỏ của nhi tử, vừa đi vừa nói: "Phụ hoàng con nói rất
đứng, nếu như con khóc thật sự là không có tiền đồ."

Hoàng đế đi ở phía sau, nghe xong, có chút dở khóc dở cười. Hắn có

nói như vậy sao?

"Dạ." Tiểu Thừa Cảnh ngoan ngoãn đáp một tiếng.

"Con làm ca ca, phải làm gương tốt cho muội muội."

"Vâng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.