móng được thiết lập nhờ lực lượng cấp tiến được Kim Jong-pil dẫn dắt
trước đây đã từng chèo lái chính sách kinh tế. Chính nhờ tham vọng
thay đổi căn bản cấu trúc quyền lực trong xã hội Hàn Quốc của Kim
mà MoF đã kiểm soát được năm ngân hàng thương mại trọng yếu trên
toàn quốc kể từ khi quốc hữu hóa chúng ngay sau cuộc đảo chính
tháng 5 năm 1961. Để thành lập các nhóm chuyên môn trong nhà nước
và đảm bảo sự độc lập chính trị khỏi SCNR đầy chia rẽ, Park đã chấm
dứt bổ nhiệm các sĩ quan quân đội vào vị trí thống đốc ngân hàng.
Thay vào đó, ông dùng giới dân sự để lãnh đạo cả MoF và EPB, và
ngược lại các cơ quan nhà nước hùng mạnh được chỉ đạo bởi các lãnh
đạo quân sự bao gồm Bộ Thương mại và Công nghiệp (MCI), Bộ
Nông nghiệp và Lâm nghiệp (MAF), ở những nơi này Park tuyển mộ
những vị tướng đã xuất ngũ và thỉnh thoảng là các sĩ quan cấp tá vẫn
đang tại chức nhằm duy trì sự ủng hộ từ các lực lượng vũ trang cho
bản thân. Thói quen đảm bảo các bộ kinh tế được các quan chức dân
sự lãnh đạo đồng thời sử dụng các bộ và cơ quan nhà nước khác để
xây dựng lực lượng ủng hộ trong giới lãnh đạo quân đội sẽ được thể
chế hóa sau khi Park nhậm chức tổng thống vào năm 1963.
Sau cuộc cải cách tiền tệ thất bại, các chaebol phải tuân thủ theo
MoF, đặc biệt là Cục Quản lý Tài chính, chứ không còn làm việc với
KCIA hay các ngân hàng thương mại nữa. Cục Quản lý Tài chính trở
thành tổng hành dinh cho các hợp đồng tín dụng ngân hàng của Hàn
Quốc, cả trong và ngoài nước, nhằm thực hiện phân bổ tín dụng một
cách hiệu quả và nhanh chóng. Bên cạnh đó, việc tiến hành các hợp
đồng đảm bảo thanh toán của nhà nước đối với các khoản vay quốc tế
vào tháng 7 năm 1962 cũng góp phần vào sự phát triển của FMB lên
vị thế “thái tử” giữa các bộ ngành và tổ chức. Thẩm quyền của FMB
nhanh chóng lên đến mức được nhiều nhà hoạch định chính sách cấp
cao và các lãnh đạo doanh nghiệp gọi là “Cộng hòa FMB”, và Ngân
hàng Hàn Quốc trở thành một “chi nhánh” của MoE. Những quyền
hạn siêu việt của MFB cũng nâng cao địa vị của MoF và biến cơ quan