KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 50

phối hợp với công an chặn lại. Đó cũng là chuyện thường gặp. Nhưng Xuân
bỗng la lên:
- Trời ơi thằng Phi. Dọt lẹ đi. Nó chỉ điểm đó.
Quả thật, đối thủ đáng gờm nhất của đại uý Hưng đang đứng lẩn trong
những người công an. Hưng nhấn ga cho xe vọt đi.
- Đứng lại!
Nhiều loạt súng chỉ thiên nổ giòn.
Cuộc rượt đuổi bắt đầu.
- Nằm xuống đi!
Hưng la lên trong khi Vẩn Thạch siết chặt vô lăng nhấn hết ga.
Đạn rít quanh xe. Hai chiếc vỏ bên trái nổ tung, chiếc xe lạng đi. Thạch cắn
răng kéo vô lăng lại để đưa xe ra giữa đường nhưng đà xe đi mạnh quá làm
nó muốn lật nhào. Vô lăng trả ngược lại mạnh đến nỗi hất tung Thạch ra
sau. Chiếc xe phóng xuống ruộng nước và đất bùn đã cứu cho nó khỏi lập
úp. Thục lóp ngóp ngồi dậy sau khi bị kẹt dưới sàn xe. Trán Thạch bê bết
máu. Thục rú lên, ôm mặt khóc.
Nhưng Thạch thì vẫn ngồi trong xe, lấy thuốc ra hút, bình thản nhìn vợ
chồng Hưng đang cố mở cửa xe để ra ngoài.
- Em có ân hận đã theo anh không? Thạch hỏi.
- Em không biết gì cả. Tại sao lại như thế này?
Lúc ấy những người công an đã lội xuống ruộng, ra lệnh cho mọi người ra
khỏi xe. Thạch nói:
- Các anh lên bờ đi. Chúng tôi vào ngay bây giờ.
Nhưng Hưng và Xuân đã bị còng tay dẫn đi.
Thạch cõng Thục trên lưng bì bõm lội trên ruộng nước. Một người công an
ra lệnh:
- Bỏ quân hàm ra!
Hưng tháo bỏ quân hàm đại uý đưa cho người công an hắn gượng cười nói
vớt vát:
- Tặng ông bạn làm kỷ niệm.
- Tao không giỡn mặt với mày!
Hưng nhún vai rồi leo lên xe cảnh sát ngồi cạnh Xuân. Thạch cũng vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.