KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 53

đỡ trong phạm vi luật pháp. Vả lại anh cũng không có quyền quyết định ở
đây.
- Vâng. Thục đáp một cách ngơ ngác.
Chương đổi cách xưng hô:
- Bề nào cũng có tôi, Thục không phải lo cho bản thân mình. Tôi sẽ đánh
điện cho bác hay anh Quang ra và tôi sẽ bảo lãnh cho Thục.
- Cả anh Thạch nữa không được sao?
- Điều đó rất khó.
Thục thở dài:
- Thế thì em cũng không muốn ra ngoài làm gì.
Chương trố mắt nhìn người con gái rồi chợt đứng dậy.
- Nếu thế thì tôi không còn biết nói sao nữa.
Thục đứng dậy, mặt có vẻ giận. Nàng bước ra cửa, nơi đó có hai người
công an đang chờ để dẫn cô về trại giam.
Năm phút sau Chương liền cho gọi Vẩn Thạch. Trong khi chờ đợi kẻ tội
phạm mà cũng là tình địch của mình, Chương hút thuốc liên tục. Chàng
muốn biết xem Hắn là con người như thế nào mà Thục lại có vẻ kính phục
đến như thế. Lát sau Thạch được điệu vào.
- Anh làm nghề này bao lâu rồi? Chương hỏi.
- Chừng ba năm thì phải. Tôi không để ý.
- Anh có biết đó là một trọng tội không?
- Theo cách nghĩ thông thường thì đó là một trọng tội.
Chương cười:
- Vậy theo cách nghĩ nào thì đó không phải là trọng tội?
Thạch đáp một cách dửng dưng:
- Đối với tôi trên đời này không có cái gì quan trọng cả.
- Kể cả tội ác?
Chương nói:
- Thôi, ta đi thẳng vào vấn đề. Tôi muốn biết nguồn nào đã cung cấp bạch
phiến cho các anh, và khách hàng chính của các anh là ai? Các anh không
được dối trá bởi vì chúng tôi sẽ hỏi cung bốn người riêng biệt. Khi so lại
nếu không ăn khớp các anh sẽ bị trừng phạt. Tôi cho anh một ngày để suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.