KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 77

- Ông cũng biết là không thể giấu chỗ nào được ngoài cái hậu môn. Hải
quan xét rất kỹ.
Lão chủ giận dữ nói:
- Tôi không tin ông tướng lại có thể phó thác cho ông một việc mà ông
không đủ khả năng. Thôi được, ông đưa cái thư của ông tướng cho tôi xem.
Chủ nhân đọc thật lâu, thật kỹ rồi đặt cái thư xuống bàn, nói:
- Ông tướng có bảo là chính ông ta đã chứng kiến ông thực tập nhảy trước
mặt ông ta mà.
- Vâng, thưa ông chủ. Quả có thế.
- Và ông đã cam kết với ông tướng là sẽ chuyển đủ số sáu trái cau cho tôi.
- Vâng. Nhưng xin ông chủ hiểu cho rằng đây là một tai nạn nghề nghiệp.
Hoàn toàn ngoài ý muốn.
Mặt ông chủ tái mét. Ông ngó chăm chăm năm trái cau vàng xếp ngay ngắn
trên bàn. Bỗng ông vụt đứng dậy, đột ngột hỏi:
- Hiện giờ ông ngụ tại đâu?
Lão khỉ đột thưa:
- Khách sạn Trung Tín.
Ông chủ đưa tay nhấn chuông và lập tức hai người đàn ông to lớn bước
vào. Chủ nhân ra lệnh:
- Chìa khoá phòng!
Lão khỉ đột móc chìa khoá ra.
- Lại khách sạn Trung Tín lục soát cho tao.
Hai tên du đãng chộp lấy chìa khoá rồi bước nhanh ra cửa. Ông chủ day
sang lão khỉ đột:
- Khai thực đi. Tại sao mất một trái?
Lão khỉ đột lặng thinh. Rồi bỗng bật cười ha hả. Lão dõng dạc nói:
- A, sự việc tôi đã trình bày rõ ràng như thế mà ông còn không tin. Ông tính
làm gì tôi đây? Sự thực vẫn là sự thực. Ông thử giết tôi đi. Tôi thách ông
đó. Việc này còn có ông tướng. Xưa nay không hề có lệ bắt người tải hàng
phải bồi thường khi bị tai nạn nghề nghiệp.
Lão khỉ đột lấy thuốc ra hút rồi nói tiếp:
- Ông biết tôi làm nghề này mấy mươi năm rồi không? Trước đây tôi còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.