KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 78

gặp những tay ghê gớm hơn nhiều, ông cứ hỏi thẳng ông tướng thì biết.
Bây giờ tôi hỏi ông nhé. Nếu tôi không vứt trái cau ấy vào hố tiêu, hải quan
họ bắt tôi, thử hỏi tài sản còn gì? Và ông có ngồi yên ở đây được không?
Ông chỉ biết cái lợi nhỏ mà bỏ cái lợi lớn. Xin lỗi ông, ông hẹp hòi lắm.
Ông chủ nín thinh. Lão khỉ đột bồi tiếp:
- Tôi báo cho ông rõ rằng tôi và ông tướng không có lỗi gì trong việc này
và ông sẽ phải trả công cho tôi sòng phẳng.
Chủ nhân vẫn nín thinh nhưng lần này mặt ông ta đỏ gay. Chợt ông ta thét
lên:
- Rồi sẽ biết tay. Tôi không để ai qua mặt tôi đâu.
Một giờ sau, cánh cửa mở ra và hai tên du đãng lúc nãy xuất hiện.
- Thưa ông chủ, chúng tôi đã lục soát rất kỹ.
- Thôi cút đi, chủ nhân nói. Hai tên du đãng lui ra, ông chủ cũng bỏ sang
phòng khác. Từ đó đến tối lão khỉ đột gần như bị giam lỏng trong phòng.
Hơn tám giờ mới có người mời lão sang phòng ăn. Chủ nhân thay đổi thái
độ, Ông ta tỏ ra vui vẻ và lão khỉ đột cũng không có gì phải căng thẳng với
ông chủ. Lão ăn nhanh và uống nhiều rượu mạnh. Lão thấy ngon miệng và
yêu đời. Thời gian đi qua rất nhanh. Mười giờ đêm chủ nhân tiễn lão xuống
thang gác với số tiền thù lao đựng trong xách tay.
Khi cánh cửa sau lưng lão khép lại, lão tiền bước tới chỗ chậu kiểng dùng
ngón tay trỏ moi nhẹ cục vàng lên. Lúc ra cổng lão rút lấy hai tờ giấy năm
ngàn cho người gác cổng, vỗ lưng anh ta một cái rồi đi thẳng ra đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.