KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 105

Yuki dập máy rồi lại nhấc máy lên và quay số gọi một chiếc

tắc-xi. Cô không tin chính mình có thể tự lái vào lúc này. Cô mặc
nhanh chiếc quần bò, áo len đan, đi giày thể thao, khoác áo choàng
da bên ngoài và lao vội ra khỏi căn hộ xuống phố Jones.

Cô tự đấu tranh với mình để có thể chấp nhận sự thật phũ

phàng này.

Mẹ cô đã qua đời. Không còn Keiko ở trên đời này nữa.

Bên trong bệnh viện, Yuki tìm đường đi qua những đám người

bối rối đang đứng trong hành lang, tìm cầu thang lên tới phòng cấp
cứu.

Mắt nảy lửa, cô nhìn hết y tá này sang y tá khác đang đứng

trong ngăn của họ. Họ nói chuyện với nhau, làm như thể cô không
hề tồn tại. Cô tóm lấy một bản phác đồ điều trị, phang mạnh nó vào
quầy lễ tân. Chỉ điều đó mới khiến họ để ý đến cô.

“Tôi là Yuki Castellano”, cô nói với nữ y tá mà trang phục vẫn

còn dây đầy những mảnh vụn bánh qui. “Mẹ tôi đã ở đây tối qua.
Tôi cần phải biết chuyện gì đã xảy ra với bà”.

“Mẹ cô tên là gì ?”

“Keiko Castellano. Bác sĩ Pierce là bác sĩ của bà”. “Làm ơn cho

tôi xem giấy uỷ quyền từ luật sư của cô ?”

“Cô nói sao ?”

“Cô không biết gì về quyền được bảo vệ bí mật y tế sao ?

Chúng tôi chỉ có thể nói cho cô biết tình hình của mẹ cô nếu như cô
có giấy uỷ quyền của luật sư”.

Cơn giận dữ bùng lên trong Yuki: “Cô đang nói gì vậy ? Cô có

điên không đấy ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.