KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 146

Chương 49

Y tá Noddie Wilkins đang sốt ruột. Nếu cô ta nhảy vào xe ngay

lúc này thì cô vẫn muộn đến nửa giờ trong cuộc hẹn với Rudonpho.
Cái công việc chết tiệt này. Nó hút kiệt cả cuộc đời cô. Đã thế, cái
bệnh viện khốn kiếp này còn tìm mọi cơ hội để cắt xén khoản lương
còm cõi của cô nữa chứ. Lũ con hoang.

Cô đẩy cánh cửa phòng 228 bằng hông, gắng không làm đổ

khay thuốc. Nguồn ánh sáng duy nhất trong phòng phát ra từ chiếc
tivi: “Này, ông gì ơi”, cô gọi to, cố át tiếng quay ầm ầm của những
chiếc quạt như thể vẫn dùng từ năm 1949 , thật là kỳ quặc và ngu
ngốc.

Cô y tá xoay chiếc khay, đặt nó lên chiếc bàn bên cạnh, cố

tránh xa tầm với của bệnh nhân. Ông Harris, đã sáu mươi sáu tuổi
và đang phục hồi sau khi bị bắn, tuy nhiên, cô sẽ phải di chuyển rất
nhanh kẻo mù theo luật hay không thì ông ấy vẫn cứ tóm lấy cô
bằng cánh tay còn lành lặn. Tuy thế, ông là người dễ thương, một
ông già thực lòng yêu con chó Midnight của mình.

“Ông Harris, tôi lấy bữa tối cho ông đây này, cả hai cái kem

nữa, bây giờ, tôi phải đo nhiệt độ cho ông”.

Cô y tá quay đi, lấy chiếc máy đo huyết áp để ở góc phòng đến

bên bệnh nhân, chờ đợi nghe thấy câu nói quen thuộc của ông:
“Cưng yêu, giũ lại gối cho ta đi, cô bé ngoan !”

Noddie liếc nhìn vào giường. Bụng cô quặn lại giữa chừng.

Có chuyện gì đó không ổn.

“Ông Harris ! ông Harris ơi !”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.