KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 190

Chương 65

Thỉnh thoảng có một luồng gió độc thổi.

Đó là một cụm từ gây kinh hãi, và nỗi sợ trong giọng nói của

bà Haggerty làm tôi ớn lạnh. Tôi cũng đã nghe giọng của Yuki. Ai
đó trong cái bệnh viện chết tiệt này muốn giết mẹ tôi.

Tôi lái xe một mình tới bệnh viện, tự nhủ rằng không phải là

tôi đi phá án mà chỉ là thẩm vấn. Một cuộc nói chuyện điện thoại
nhẹ nhàng, tôi đoán là ai cũng đều có thể nói.

Bệnh viện thành phố San Francisco như một pháo đài bằng đá

sừng sững với bờ tường thấp và thấp thoáng bóng cây giữa lối vào
bệnh viện và vỉa hè.

Tôi đỗ xe theo lô và đi vào hành lang khá tối. Tôi đi qua sàn đá

granite tới thang máy, lên tầng ba, và theo mũi tên chỉ đường đến
phòng 311.

Tôi định mở cửa vào phòng riêng của bà Haggerty, khi cô phục

vụ đi ra ngoài với chồng chăn trên tay. Tôi chờ cô ấy đi khuất hẳn,
sau đó bước vào phòng 311.

Hình ảnh bà Haggerty hiện lên trong đầu tôi qua giọng nói của

bà, tưởng tượng bà có vóc người dẻo dai với mái tóc được nhuộm
màu tối.

Tôi đã không nghĩ rằng khi bước vào phòng chiếc giường sẽ

trống.

Tôi đứng sững lại chớp mắt một cách ngu ngốc trước cửa, ngạc

nhiên vì chẳng có ai. Sau đó tôi quay ra, đi vào sảnh.

Cô phục vụ lúc nãy chất đống chăn lên cái xe đẩy và đi qua tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.