KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 191

“Đợi đã”, tôi nói, nhào tới và túm lấy cánh tay cô ấy.

Nét mặt cô ấy giãn ra với sự ngạc nhiên. Một kiểu giật mình

của các nhân viên bệnh viện.

“Xin hãy bỏ tay ra, làm ơn”.

“Tôi xin lỗi,” tôi nói, đưa phù hiệu ra. “Trung úy Boxer, Đội

điều tra trọng án. Tôi tới để gặp bà Haggerty ở phòng 311”.

“Cô đến quá muộn rồi”.

“Quá muộn ? Tôi vừa nói chuyện vói bà ấy trên điện thoại mà.

Chuyện gì đã xảy ra vậy ?”

Tôi hình dung ra người phụ nữ với nỗi sợ hãi đe dọa.

Tôi vừa nói chuyện với bà ấy !

“Bà ấy đã tự ra viện mà không được bác sĩ chấp nhận. Mình tôi

đẩy xe lăn cho bà ấy xuống đường. Giúp bà vào trong taxi. Một
chiếc xe taxi màu vàng. Nếu không còn gì nữa, tôi có thể đi được
chưa ?”

Tôi gật đầu, nói cảm ơn.

Cô phục vụ tiếp tục đi về phía cuối hành lang, để lại tôi một

mình.

Tôi đi về phía cửa ra khi một cô y tá trong bộ đồng phục màu

xanh lá đậm vẫy tay ra hiệu cho tôi từ căn phòng ở phía bên kia
hành lang. Đó là một người phụ nữ da đen sáng, khoảng hai mươi
lăm tuổi, khuôn mặt tròn, mái tóc hơi đỏ được tết lại. Thẻ nhân viên
mà cô ấy đeo trên cổ ghi “Noddie Wilkins Y tá”.

“Cô đi cùng cảnh sát à ?’ Cô ấy hỏi, giọng nhỏ và nhanh. “Tôi

phải nói chuyện với cô. Tôi phải kể cho cô cái mà tôi biết. Cảnh sát
nên xem xét tới những gì đang xảy ra ở đây”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.