KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 335

Chương 114

Brenda gọi tôi trên hệ thống liên lạc:

- Trung uý, xin nhận điện ở đường dây số 3. Người gọi nói là

trường hợp khẩn cấp và bảo có biết Trung uý, nhưng không khai
báo nhận dạng.

Tôi liền ấn nút trên điện thoại rồi xưng tên. Tôi nhận ra giọng

nói của Noddie Wilkins mặc dù vỡ tiếng và cô ta đang sụt sịt trong
nước mắt:

- Trung uý, nó chỉ là một đứa trẻ. Nó chỉ bị gẫy một cái xương

thôi, vậy mà nó đã chết rồi. Lẽ ra nó không thể chết. Tôi nghe tin đó
trong nhà ăn. Trên mắt cậu bé đặt các y hiệu.

Tôi gọi cho Tracchio và gặp ông ngay ở đầu dây bên kia, tôi

cho ông biết những thứ tôi cần và những việc tôi sắp làm.

Sau đó tôi phải lắng nghe cả đống chuyện tào lao rằng: cô có

chắc là cô biết việc cô đang làm hay không ? Cô có hiểu những hậu
quả thảm khốc nếu cô phán đoán sai hay không ?

Tôi trả lời nhẹ nhàng:

“Có, thưa sếp, tôi hiểu”.

Và tôi đã làm.

Việc rà soát mù mờ chẳng khuấy tung được gì ngoài sự sợ hãi:

không có bằng chứng về việc làm sai trái, không có nghi phạm,
không có đầu mối về bất kỳ cái gì. Những cú điện thoại giận dữ sẽ
ào ạt tới ngay sau đó than phiền về sự thiếu đầu óc phán đoán của
tôi, bản năng lãnh đạo tồi của tôi và trên hết là sự bất lực của Đội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.