KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 62

‘Tôi thấu hiểu nỗi đau buồn đó. Cả cha và con trai tôi đều đã

chết trong bệnh viện. Đứa con trai bé nhỏ của tôi đã mất chỉ ba ngày
sau khi nó chào đời. Nó là một món quà, một diễm phúc đã bị cướp
đi khỏi vợ tôi và tôi. Cha tôi là người bạn tốt nhất của tôi, người
thầy thông thái, người định hướng luôn khuyến khích cổ vũ tôi. Tôi
đã mất cả hai người bọn họ”.

Vẻ giận dữ của Kramer như dịu đi, và anh ta bắt đầu bước đi

chậm rãi như bị thôi miên đến trước bục tòa.

“Tôi chắc rằng mỗi người trong số quý vị đều từng chịu nỗi

đau mất mát người thân, và các bạn biết việc muốn đổ lỗi cho ai đó
cũng là điều hoàn toàn tự nhiên”, Kramer nói.

“Bạn chịu đựng, như sắp phát điên lên, và cuối cùng bạn

truyền nỗi giận dữ vào bên trong những điều tốt đẹp bằng cách nhớ
lại những khoảnh khắc hạnh phúc mà bạn đã chia sẻ với người đó”.

“Nỗi đau rồi cũng lắng dịu bởi thực tế là người thân không thể

sống mãi, cuộc sống không phải lúc nào cũng công bằng hay Chúa
hành động thật bí ẩn. Và dù sao chăng nữa bạn cũng phải đi tiếp.
Bạn phải tiến lên”.

“Quý vị có muốn biết tại sao bên nguyên đơn lại không làm thế

không ?” Kramer hỏi. Anh ta lại đặt tay lên rào chắn, buộc đoàn bồi
thẩm phải chú ý đến mình.

“Bởi vì đối thủ của tôi đã dẫn dắt họ đi theo con đường sai lạc.

Bởi hãng luật mang tên Friedman, Bannion và O’Mara. Bởi vì người
phụ nữ này, Maureen O’Mara”. Anh ta chỉ thẳng vào đối thủ của
mình. “Chính cô ta mà những con người không may mắn này đã
đến đây để biến những bi kịch cá nhân của mình thành cơ hội tài
chính. Tất cả quý vị chắc đều đã từng nghe câu phương châm của
phim - ‘Hãy chỉ cho tôi thấy lợi nhuận’. Đó chính là cái mà trò đùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.