KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 166

phá vỡ giấc ngủ của học sinh, cho nên họ sẽ đóng quân tại đây để phòng
ngừa tình trạng này xảy ra.

Mười cỗ máy Hình Bóng Kỵ Sĩ được sắp xếp theo dãy, chúng đang ở

trong chế độ sẵn sàng với một đầu gối hạ xuống đất. Hình dáng to lớn của
chúng được chiếu sáng lên một phần nhờ ánh lửa trại. Với một số phần bị
ẩn giấp đi trong bóng tối, chúng gây cho người nhìn một vẻ đầy oai nghiêm
trong đêm tối. Nếu là người bình thường nhìn thấy sẽ điều này sẽ cảm thấy
sợ hãi, nhưng Eru đơn giản chỉ là mỉm cười nhìn vào dãy người sắt khổng
lồ đang ngồi xuống đất.

A, người máy khổng lồ thật là tuyệt vời – đây mới là tâm tinh của ốc

đảo, nhà nhà đều phải có mới đúng chứ.

Trong thế này không có tồn tại chuyện nhà nào cũng có thứ đồ khủng bố

này. Nhưng tiếc thay, không có ai ở xung quanh để lý lẽ lại ý nghĩ của Eru.

“Này, em có…mái tóc bạc? Em có phải là Ernesti không?”

Một thời gian ngắn trôi qua, rốt cuộc cũng có người gọi tỉnh Eru, người

đang chìm đắm trong ánh sáng thần bí chữa bệnh ‘đặc biệt của người máy
khổng lồ. Cậu quay trở lại và nhận ra người gọi mình là chủ của
Earlecumber ― Edgar.

“Buổi tối tốt Edgar-senpai. Xin lỗi vì đã quấy rầy anh.”

“Thật đúng là em a. Tạo sao em… Ái chà, anh đoán anh lại hỏi một câu

vô nghĩa rồi.”

Eru khá nổi tiếng ở khoa Phi Công. Động cơ và hành động khác thường

của cậu thì ai cũng biết cả.

“Senpai(học trưởng) đang chờ tới phiên nhiệm vụ của mình sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.