KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 167

Dưới ánh sáng chập chờn của ngọn lửa trại, Edgar nghe thấy câu hỏi đầy

thắc mắc của Eru. Anh nở nụ cười khổ và lắc lắc đầu.

“Không, bọn anh đang bàn tính việc chia lịch nhiệm vụ nhưng… Ai

(tiếng thở dài), Di lại như trước giận dỗi a.”

"Dietrich-senpai?"

“Đúng. Đơn giản là cậu ta đang phàn nàn về việc chờ đợi nhiệm vụ làm

mọi thứ thêm phức tạp. Là Kỵ Sĩ Điều Khiển bậc đàn anh trong học viện
phi công Academy, việc bảo vệ các đàn em là một nhiệm vụ rất quan
trọng… Nhưng như mọi khi, thái độ của cậu ta lại ngả ngớn.”

Cậu ta vẫn làm nhiệm vụ dù cậu ta cà chớn đến cỡ nào. Nhưng Dietrich

lại vẫn cứ cố cằn nhằn về nó.

“Anh không nghe đến việc cằn nhằn của tên đó nữa, nên quyết định đi

dạo để chuyển đổi chút tâm trạng và nhìn xem các chàng trai của chúng ta
như thế nào.”

Cả hai đều đồng thời ngẩng đầu lên nhìn xem ‘chàng trai’ đó. Lửa trại

chiếu sáng lên Kỵ Sĩ khổng lồ trong bộ áo giáp màu trắng – Hình Bóng Kỵ
Sĩ Earlecumber. Nó không được điều chỉnh lại và được giữa lại hình dáng
ban đầu của nó. Thiết kế của nó khá đơn giản không có nét đặc trưng đặc
biệt nào cả và nó mang lại một cảm giác thật là nhẹ nhàng. Với một trong
Phi Công hàng đầu điều khiển cỗ máy đó, sự kết hợp của cả hai làm cho
mọi người trong khoa Phi Công nhận thức hai chữ ‘mạnh mẽ’.

“Senpai cũng thích Hình Bóng Kỵ Sĩ ư?”

“A? Đúng hơn là…nó vừa là vũ khí của anh cũng vừa là đồng bọn của

anh. Tâm trạng của anh sẽ bình tĩnh lại mỗi khi anh lại được ở gần nó. Khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.