KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 168

anh cảm thấy nản lòng nản chí, giống như là bây giờ hoặc là khi cảm thấy
mệt mỏi, anh sẽ đến đây tìm nó.”

Chắc mình nói chuyện kiểu này không thích hợp a – Edgar gãi đầu.

“Em nghĩa rằng đây chắc chắn là người bạn rất tuyệt vời.”

“Em thực sự là rất thích Hình Bóng Kỵ Sĩ nhỉ. Đúng rồi, nếu em cứ tiếp

tục làm việc chăm chỉ như một vị Kỵ Sĩ, thì em cũng sẽ tìm được người
cộng sự của mình à… A, chúng ta nói chuyện cũng lâu rồi nhỉ, em là học
sinh năm nhất nên tranh thủ quay trở về trước khi trời quá muộn.”

Sau đó, họ chào tạm biệt nhau và quay trở về chỗ của mình.

“…Được rồi, De có lẽ bây giờ cũng đã bình tĩnh lại rồi.”

Sau khi thấy màu ánh sáng bạc đã biến mất ở trong bóng tối, Edgar lẩm

bẩm một mình, và chuẩn bị quay đầu lại với một tinh thần như chuẩn bị
đón đầu ra chiến trường.

Bầu trời đã tối hoàn toàn. Các học sinh năm nhất cuối cùng cũng được ăn

bữa tuối trễ nãi dưới ánh sáng lờ mờ sau đó từng người trở về lều của mình.
Các học sinh năm nhất không bị phân chia công tác vào ban đêm. Sau cuộc
hành trình dài và việc dựng trại, chúng đã quá mệt mỏi và quấn mình lại
trong lớp chăn và chìm sâu vào giấc ngủ. Khi họ đã chìm vào giấc ngủ—

Một tiếng rống inh ỏi của một con thú từ sâu trong rừng vang lên. Đó có

thể là con sói. Sau tiếng rống đầu tiên, các tiếng rống đáp lại có thể nghe
thấy được ở hầu như khắp khu rừng. Các học sinh đang làm nhiệm vụ bảo
vệ nâng cao cảnh giác và nhìn về hướng khu rừng. Những người có thể
nghe được tiếng rống bây giờ và lúc sau, một vài người không thèm quan
tâm nữa sau khi nghe được một lúc. Nhưng cũng có một vài người lại
không thể phớt lờ đi được tiếng rống này. Nó nhắc nhở đây là khoảng thời
gian đâu tiên họ gặp phải tình huống này. Nó không an toàn như ở trong thị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.