KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 199

“Những con ngựa tầm nhìn cũng bị ảnh hưởng bởi đêm tối. Các giáo

viên quyết định, nếu bị tấn công trong kiệt sức và di chuyển một cách liều
lĩnh trên xe ngựa là quá mạo hiểm, tốt hơn là chờ đợi trời sáng nghỉ ngơi
một chút với điều kiện phòng thủ thuận lợi của nơi cắm trại. Mình nghĩ
chúng ta sẽ không bị Ác Quỷ thú tấn công với quy mô như lúc trước trong
khoảng thời gian này.

“Ồ - thật là một cách nhìn thật lạc quan.”

“Nói thật ra cũng không đúng, tất cả sự lựa chọn giống như đánh một

canh bạc, điều này đơn giản chỉ là lựa chọn một phương án an toàn nhất.
Nếu có thứ gì đó đến giữa đêm khuya, nó sẽ dễ dàng bị Hình Bóng Kỵ Sĩ
hạ gục hơn nếu như chúng ta ở trong trại.”

Những gì họ có thể làm bây giờ là nghỉ ngơi, phát hiện ra nguy hiểm một

cách sớm nhất và phản ứng kịp thời với mọi tình huống. Cuối cùng, tất cả
mọi việc phụ thuộc vào chính bản thân bọn họ. Sau bữa tối, họ cố gắng để
thư giãn và giãy mình ra khỏi cái cảm xúc đầy căng thẳng, và bọn họ đặt hy
vọng vào sáng sớm ngày mai có thể tới Jantunen.

Nhưng bọn họ đã bỏ quên một điều quan trọng ― Cái gì đã tạo ra nên

cuộc hỗn loạn này?

Họ không chú ý đến chuyển động của mỗi con Ác Quỷ thú đều là liều

mạng dáng dấp, như thể có thứ gì đang đuổi theo chúng từ hướng phía Tây.

Họ chỉ cảm thấy hối hận bỏ lỡ chi tiết này vài giờ trước lúc bình minh.

Mặt trời màu đỏ chậm rãi mọc lên từ phía dãy núi. Các học sinh, những

người cuối cùng cũng ngăn chặn lại cơn buồn ngủ ngái ngáp của mình.
Cảnh vật xung quanh thật hài hòa. Sau khi gặp gỡ phải cuộc di chuyển quy
mô lớn của Ác Quỷ thú, hầu như không có con Ác Quỷ thú còn có tại trong
khu rừng Cloquet. Cả khu rừng dường như đã chết với một bầu không khí
trầm lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.