KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 166

Đấy, ngay cả việc lấy ai, chọn ai để làm vợ cũng đã có đứa khác

lo hộ ta, sướng vãi! Tôi cầm mấy hộp sữa chua mà như Trần
Quốc Toản vân vê quả cam tàu trong tay, suýt nữa thì bóp nát
nhưng nghĩ tiếc 18 nghìn nên thôi!

… Hai đứa ăn sữa chua với xoài xanh. Không đút cho nhau vì già

rồi, nhìn cải lương bỏ xừ. Huyền trầm trồ mãi với bức tranh do
ex vẽ tặng tôi treo trên tường. Chị nớ tài thật, giỏi thật. Vẽ đẹp ghê!
Anh có tiếc khi hai người không lấy được nhau không? Tôi bảo
cũng hơi tiếc tiếc. Huyền nghiêm mặt bảo tiếc quá đi chớ, chị nớ
giỏi rứa tê mà, nỏ bù cho em, chi cụng dốt cả!

“Nhưng có khi dở dở dang dang lại tốt hơn, vì lấy nhau rồi ở

với nhau lâu có khi chị nớ lại vỡ mộng với anh thì dở ẹc.“ (Tôi nói rất
thật.)

“Răng lại vỡ mộng?“

“Cuộc sống cơm áo gạo tiền nỏ đơn giản mô em. Khi yêu người

con gái kính phục người đàn ông về sự hiểu biết. Khi sống với
nhau người con gái khinh nhờn người chồng vì sự hiểu biết ấy
không thể biến được thành tiền đủ để nàng đi chợ mỗi sáng.“

“Híc, nghe anh nói bi kịch quá.“

“Ừm, bởi anh tự biết trong mắt người khác mình đang đứng ở

khoảng nào. Xét ở góc độ nào đó thì anh là một kẻ thất bại. Tình
yêu, sự nghiệp và cả những mối quan hệ… với anh đều ở mức làng
nhàng, không đủ để to mồm mỗi khi họp lớp chứ chưa nói đến là
chỗ dựa cho ai đó!“

“Ôi Huy… chưa khi mô thấy anh nói với em như ni cả…“

“Chết cha, có thể anh say sữa chua mất rồi, lảm nhảm quá à?“

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.