KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 164

Ăn xong hai đứa pha cà phê uống, nói chuyện phiếm được một

lúc rồi cãi nhau, mặt nặng mày nhẹ như bao đôi tình nhân khác vẫn
thế. Xong làm lành, lại ôm nhau, rủ rỉ chuyện phiếm, trêu chọc…
rồi lại quay sang cãi nhau.

Tình yêu ở quê là vậy. Đơn giản, nghèo màu sắc và ít sóng gió (vì

chưa kịp chán nhau, chưa kịp “hay ho“ đã kết thúc bằng một lễ cưới
cập rập). Thi thoảng cũng có đôi trục trặc, nhưng trục trặc vì những lý
do thực tế hơn là có những sóng gió, chìm nổi… mang màu sắc lãng
mạn.

Như tình yêu của tôi và Huyền, nếu không biết cách bày vẽ

thêm chắc sẽ lại rập khuôn theo những giai làng, gái làng khác, nhạt
nhẽo vô cùng. Đó là những buổi tối điểm danh tại nhà bạn gái. Bắt
đầu mài mặt từ 7 rưỡi tối, uống vài cốc chè xanh, xem như xem
tát ao dăm mẩu quảng cáo Tràng Vị Khang không lo táo bón, Vinaho
thuốc ho cho người Việt, rồi ngây mặt nghe các thằng điên khác
ăn tục nói phét, thể hiện tầm văn hóa bậc cao của các cử nhân tốt
ng-hiệp Trung tâm giáo dục thường xuyên; chốt lại cuối buổi
thằng nào ngồi dai và lỳ nhất là thằng ứng cử viên sáng giá cho
chức con rể nhà đó!

Hoặc là kẹp nhau trên xe máy, lượn lờ từ cầu Phố xuống nhà

thờ rồi rẽ sang cầu Ngàn Phố mới. Đứng nửa tiếng trên cầu hít
bụi, đồng thời vác mặt cho đèn pha xe khác rọi vào, xong ghé vào cái
quán nhân trần đá ất ơ nào đó, nói dăm câu vô thưởng vô phạt,
chào đứa này, hét tên đứa khác tí rồi… về. Kết thúc một buổi tối
cực kỳ hoành tráng và lãng mạn của một đôi uyên ương phố huyện!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.