KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 187

5

Chương 20

giờ sáng tỉnh dậy. Việc đầu tiên là duỗi thẳng cẳng ngáp liền ba
cái sai quai hàm. Tiếp theo là quờ tay tìm cái điện thoại xem liệu
đêm qua lúc ngủ say có cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn nào không?

Chả có ai gọi. Giá như có được một cái sms trách móc, giận dỗi thì

tốt biết bao. Nó cho ta cảm giác mình vẫn tồn tại và giành được sự
để ý của đứa khác – kể cả lúc đang ngủ nhăn răng, nước dãi chảy tèm
nhem bên mép…

Hôm qua bảo với Ốc, anh phải lấy vợ thôi, lông bông rứa đủ

rồi. Nàng trố mắt, nhưng lấy ai? Ai lấy anh?

nhể, một câu hỏi đầy tính biện chứng triết học.

“Có vụ này hay lắm, cô giáo thằng Tèo…“

“Nhìn răng? Được không?“

“Hơi lùn, mọi thứ tạm tạm.“

“Thích hấn không? Hay lấp chỗ trống đó?“

“Chưa thích, nhưng nhắm để lấy thì cũng không đến nỗi…“

Ốc bảo kể coi mồ, có chi em tư vấn cho. Em mà tư vấn tình

cảm là chuẩn lắm, có đôi đang yêu nhau, em tư vấn phát… bỏ được
nhau liền! Tài không? Tôi bảo tài. Nhưng mà ca này anh không
thèm tư vấn. Anh tán ngất ngất được thì được, chả được thì thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.