KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1266

ghen tỵ khiến cho Tề phi cười dịu dàng.

Không cần biết bên người khác muốn như thế nào, ngược lại bên này

Tịch Nguyệt dí dỏm kể chuyện lý thú của ba đứa bé với Thái hậu.

Làm cho Thái hậu cười to một hồi.

Đương nhiên, Thái hậu cũng thường gặp ba đứa bé này, Tịch Nguyệt thì

đương nhiên có lòng riêng của mình, địa vị bọn họ trong lòng Thái hậu
càng cao thì ngày sau càng ngày càng an toàn.

Nghe nói Tiểu Kiều Kiều còn chưa biết ngồi, thường hay nổi giận, Thái

hậu cũng cười ngửa tới ngửa lui.

“Nha đầu này lại là một đứa yếu ớt, tên gọi này thật là không có đặt sai.

Thật là ầm ĩ người đứa bé có sữa ăn. Ngươi xem hoàng thượng với hai
thằng nhóc kia, cả ngày Kiều Kiều làm sao thế nào.” Tuy là nói như vậy,
nhưng Thái hậu vẫn cười thoải mái.

“Cũng không phải là đều nuông chiều, ngược lại thần thiếp sợ bé lớn vẫn

là tính tình ngang ngược như vậy đấy. Ba đứa bé tỉnh cùng lúc, nếu như
không ôm nàng trước, nhất định là phải khóc một hồi ồn ào một hồi đấy!”

Nhìn dáng dấp Tịch Nguyệt có chút lo lắng, Thái hậu liếc nàng một cái.

“Kiều Kiều là Đại công chúa Nam Thấm chúng ta, ngang ngược chút

cũng là cần phải, lúc nào ngươi cũng sẽ có lo lắng.”

Nhìn xem, đây còn chưa nói cái gì đấy, thêm một người che chở.

Tịch Nguyệt cười khổ một tiếng: “Ngài cứ che chở bé thôi.” Lời nói này

cũng không hết sức cung kính, nhưng đây chính là tiếng nói thân thiết
giống như là người một nhà tùy ý, khiến Thái hậu trở nên hài lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.