KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1346

Có lẽ là biểu tình của Tịch Nguyệt quá nghiêm khắc nên hai người cũng

phải kiên cường.

Sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, ở bên trong phòng chỉ còn lại

bốn người. Cảnh Đế trải qua thời gian lâu như vậy đường như suy yếu hơn,
mê man thiếp đi.

"Trương Thái ý, ngươi nói cho bản cung nghe xem cần phải chú ý hay

kiêng kỵ điều kì. Chúng ta không thể chưa cứu được Hoàng thượng mà
chính mình đã suy sụp."

Trương Thái y thật không ngời Thẩm Qúy phi ngày xưa không hề xuất

sắc chút nào mà nay lại có thể làm được như vậy. Hoàng Thượng nói vậy
thì có nghĩa là đã cho phép nàng rời đi rồi. Nếu như là người khác thì tám
phần là đã đi rồi. Nhưng mà nàng không như vậy, nàng nói nàng là người
thân của Hoàng Thượng.

Trong nháy mắt đó, Trương Thái y liền hiểu vì sao Thẩm Qúy phi lại

được chuyên sủng đến tận bây giờ.

"Tuy rằng chúng thầ không thể hoàn toàn khẳng định là Hoàng Thượng

nhiễm bệnh đậu mùa nhưng bệnh trạng lại giống hệt bệnh đậu mùa. Giai
đoạn này chúng ta phải thật cẩn thận, trị liệu theo phương thuốc của bệnh
đậu mùa hẳn là không sai. Bệnh đậu mùa này từ khi phát bệnh đến khi kết
thúc vào khoảng nửa tháng, khoảng thời gian này đối với chúng ta mà nói
thì rất quan trọng. Thấy trên người Hoàng Thượng đã có mẩn đỏ thì cũng
đã bước vào giai đoạn thứ hai rồi, có lẽ là từ khi ở trong điện cầu phúc thì
đã mắc bệnh rồi. Cho nên xem ra thời gian của chúng ta cũng không đủ nửa
tháng. Quần áo, đệm chăn, vật bài tiết hay tất cả những vật dụng khác của
người bệnh đều phải tiêu độc. Quan trọng hơn là phải đề phòng Hoàng
Thượng xuất hiện những bệnh trạng khác. Phải bảo đảm khoang miệng,
mũi, họng và mắt sạch sẽ. Đương nhiên điều này cũng giống như bình
thường vẫn chăm sóc người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.