KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1402

Tịch Nguyệt đi qua, hai người chen chúc ở chỗ ghế đá, ngồi dựa cùng

một chút.

Ôm chặt nàng trong lòng, đôi môi của Cảnh Đế lại bắt đầu dao động trên

cần cổ của nàng.

“Bảo bối, tại sao nàng lại tới đây hả?”

Những lời này nói ra đúng là khiến cho người ta tức giận.

Nhưng mà Tịch Nguyệt vẫn yêu kiều hờn dỗi nói: “Hoàng thượng không

biết vì sao nô tỳ lại tới sao? Ngài bảo Lai Hỷ công công tới nói những điều
kia chẳng phải là muốn nô tỳ đi qua đây tạ ơn sao?”

Thấy nàng vờ như không hiểu phong tình, lại còn cố ý nói rõ tâm tư của

hắn ra nhưng Cảnh Đế cũng không tức giận, tiếp tục gặm cắn.

“Nàng không nên tạ ơn trẫm sao?”

Đúng là... nên tạ ơn.

“Nô tỳ tạ ơn Hoàng Thượng.”

Cảnh Đế lại cười nhẹ: “Nếu như muốn tạ ơn thì lấy thân báo đáp đi?”

Cứ như vậy, không khí lại trở nên kiều diễm.

Tịch Nguyệt hơi phản kháng dùng nắm tay nhỏ đấm đấm bả vai của hắn.

“Biết ngay là ngài là loại người thi ân chỉ muốn được báo đáp mà.”

Lời này nói ra lại khiến cho Cảnh Đế bật cười.

Hơi bóp chặt cẳng chân của nàng, cũng không làm bất kỳ dạo đầu nào,

nhẫn tâm lập tức tiến vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.