hắn, mà Phó Cẩn Du nghĩ tương đương với chính kiến hắn, hắn cũng sẽ
không chặt đứt cánh tay của chính mình.
Suy nghĩ một chút mọi người trong cung, trong khi quét sạch thế lực
triều đình, hắn cũng sẽ quét sạch hậu cung này một chút xíu, tuyệt đối sẽ
không để cho Nguyệt Nhi của hắn có một chút rắc rối.
Ánh mắt Cảnh đế lóe lóe.
Trước kia không có yêu, tất nhiên là hắn không có phát hiện, nhưng hôm
nay nhìn lại Nguyệt Nhi, hắn lại có thể nhận thấy Nguyệt nhi có gì đó
không đúng.
Nàng không có nói yêu mình như vậy, hoặc là nói thời gian lâu dài, ánh
mắt nhìn hắn tuy là nhu tình mật ý lại vừa có vài tia phòng bị.
Tuy phòng bị này không thường gặp, lại cực nhanh liền trượt đi nhưng
ngược lại hắn cũng bắt được.
Không hiểu vì sao nàng như thế lại dường như có thể hiểu vì sao nàng
như vậy.
Nghĩ đến hành động ngày xưa của mình, Nguyệt Nhi lo lắng cũng là bình
thường thôi.
Chính là tảng đá, thời gian dài cũng sẽ bị ủ nóng, huống chi là cô nương
đơn thuần như Tiểu Nguyệt Nhi.
Những kế vặt kia của nàng nhìn trong mắt hắn chỉ có thú vị nối tiếp.
"Lai Hỉ."
"Nô tài." Lai Hỉ nhanh nhẹn vào cửa.
"Gần đây quý phi nương nương bận cái gì?"