Vỗ đủ một luồng khí, hắn nhanh chóng nói: "Công chúa Địch Ngoã vụng
trộm với người hoa viên."
Lời vừa nói ra, tất cả xôn xao.
Cũng chỉ mất một lúc, đã thấy Lai Hỉ mau trở về, vẻ mặt lúng túng, đi
thẳng tới bên cạnh Cảnh đế, thì thầm mấy câu.
Thì thấy vẻ mặt Cảnh đế đen hơn.
"Bãi giá, trẫm đúng là muốn xem một chút, toàn gia này đều là chuyện
bẩn thỉu gì. Nguyệt nhi, nàng ở lại." Cảnh đế từ trên cao nhất xuống, bước
nhanh đi về phía bên ngoài.
Phó Cẩn Du nhếch khoé miệng dưới, cũng không suy tư bèn đi theo, thấy
hắn như thế, không ít quan viên trong triều đều cùng đi ra ngoài.
Hoàng thượng cũng không nói để bọn họ cũng ở lại. Nếu tiểu Phó đại
nhân này cũng không chút nghĩ ngợi theo sau, bọn họ tất nhiên cũng không
thể ở lại. Không nói chính xác, còn có thể thăm dò tin tức thú vị gì.
Ai nói nam tử không thích bát quái!
Mọi người đều có tâm tư như vậy.
Nhìn mọi người rời đi một nửa, Tịch Nguyệt nghĩ tới lời Cảnh đế trước
đó, kịch hay này, như vậy chính là bắt đầu rồi sao?
Có điều đúng là đáng tiếc, nàng cũng không thể tự thấy!
Nhìn bóng dáng Lục vương gia cùng đi ra ngoài, nàng biết thiết kế này
cũng không phải là Nghiêm Liệt.
Tẩm cung nàng trước đó, Công chúa Địch Ngoã này chê bai những mệnh
phụ này không ít, bây giờ nghe nói nàng ta bị người thấy vụng trộm với