KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 189

An tiệp dư sợ tới mức mặt mũi trắng bệch. Nàng ta có thể nói đây là kế

hãm hại một hòn đá ném hai con chim. Nhưng hoàng thượng cũng sẽ nói
đây chính là nàng ta thực chất tự mình tính toán tìm cớ.

An tiệp dư hô to bản thân trúng bẫy.

Thấy bộ dáng rối thành một nùi này, thái hậu không hề thấy tức giận, chờ

An tiệp dư khóc đủ rồi kêu hô đủ rồi.

Bà rảnh rang mở miệng, chẳng qua cũng hỏi ba đại cung nữ Thẩm Tịch

Nguyệt, Hạnh nhi Đào nhi Quả nhi.

“Thẩm quý nhân đã đi lầu các, vì sao các ngươi lại vẫn nán lại trong

lương đình.”

Đào nhi run run rẩy rẩy mở miệng: “Tổng quản Lai Hỉ mời chủ tử đi rồi,

cũng không nói nô tì nên như thế nào. Nô tì nô tì không dám đi lầu các, sợ
quấy nhiễu đến hoàng thượng, sau Quả nhi mang đồ che mưa đến, chúng
nô tì liền cùng ở nơi đó, chờ chủ tử an bài.”

“Biết sắp đổ mưa các ngươi còn đi ngắm sen?” Như cũ hỏi thăm người.

“ Trên đường nô tì mỗi ngày trời râm vốn định trở về lấy đồ che mưa,

chẳng qua chủ tử nói nghe mưa ngắm sen thưởng thức trà, có một loại
phong vị khác, dù sao mọi người Lục phúc điện biết chúng nô tì đi hồ sen,
trời mưa Quả nhi hoặc là Cẩm Tâm tự nhiên sẽ đến đưa. Cho nên chúng nô
tì liền không tính.”

Thái hậu không có đặt câu hỏi lần nữa, móng tay dài gõ trên mặt bàn.

Qua một lát, ngẩnh đầu: “Ý hoàng thượng?”

“An tiệp dư bị người che mờ, không tính là thiếu sót lớn, chẳng qua quấy

nhiễu thánh giá, liền phạt bổng lộc nửa năm đi.” Cảnh đế liên tục cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.