KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 217

“Tiểu nha đầu, nhưng trẫm không nỡ để nàng như vậy, vậy nếu như phải

phong hàn (gió lạnh), nàng lại làm sao hầu hạ trẫm?” Cảnh đế nhẹ nhàng
nâng tay nhỏ của Tịch Nguyệt lên, cắn một cái.

“Ngài làm sao cắn người.” Tịch Nguyệt bĩu môi nhỏ.

Trên đầu truyền đến một trận tiếng cười sang sảng.

“Cũng không phải là trẫm thích khi dễ nàng sao? Lát nữa còn muốn khi

dễ nàng thật tốt. Chính là không biết, nàng sợ hay không.” Trong lời nói
của hắn mang theo móc câu.

Vào trong phòng bố trí lịch sự tao nhã, Cảnh đế nâng hai má nàng hôn

lên.

Tịch Nguyệt cười khanh khách đẩy hắn ra.

“Môi hoàng thượng thật lạnh.” Trong nháy mắt bị đẩy ra đó, Cảnh đế có

chút kinh ngạc, nghĩ đến, còn không có người từng đối xử hắn như vậy,
trong lòng có một chút không thích, nhưng lại thấy nàng xinh đẹp tươi cười
thoải mái. Trái lại thả lỏng xuống.

Thừa dịp nàng không một chút chú ý liền ôm lấy eo nàng, không chỉ có

như vậy, còn làm càn đưa tay dò đi vào trong vạt áo của nàng, dẫn đến nàng
không ngừng né tránh.

“Hoàng thượng thật xấu…”

“Trẫm liền hư hỏng với nàng. Liền hư hỏng với nàng cái nha đầu hư

hỏng này, cho nàng ghét bỏ ta…” Hai người trêu đùa trong phòng.

Lúc này hai người cười đùa chẳng mấy chốc liền cười đùa đến trên chiếc

giường êm ái của nàng. Nhưng mà Tịch Nguyệt này không thuận theo rồi.

“Hoàng thượng, giường, giường…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.