KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 464

Thấy bộ dạng nàng khó chịu, Cảnh đế không nỡ, nâng khuôn mặt nàng

lên: "Không cho phép nói bậy, nói lời gì không may hà. Trẫm sẽ luôn luôn
bảo vệ nàng. Bảo vệ nàng không phải chịu tổn thương từ người khác. Để
cho nàng cả đời đều vui vẻ."

Nắm lấy cổ hắn, Tịch Nguyệt thì thầm: "Hoàng thượng, người đừng đối

với thiếp tốt như vậy, đừng đối tốt với thiếp như vậy, có được không?
Người vốn là như vậy, thiếp rất buồn, thiếp không biết, không biết nếu như
sau này một ngày nào đó mất đi sự sủng ái của ngài, mình nên làm cái gì."

"Trẫm sẽ luôn sủng ái nàng, sẽ luôn là như vậy."

Trong lòng Tịch Nguyệt một hồi bi thương, nàng làm sao để tin hắn,

nhưng trên mặt lại là một bộ dạng cảm động vô cùng.

"Nguyệt nhi. Chu thái y lòng dạ xấu xa, trong dược của nàng có bỏ thuốc

gây tổn hại sức khỏe, trẫm đã sai Trương thái y xem qua cho nàng rồi.
Cũng kê đơn thuốc rồi, nàng chỉ cần mỗi ngày theo vậy điều dưỡng là tốt
rồi."

Nàng trong ngực hắn gật đầu, buồn buồn"Uhm" một tiếng.

Cảnh đế vuốt tóc nàng, nói tiếp: "Cũng may mà ông trời thương tiếc

nàng, lượng thuốc hắn hạ nhẹ, nếu không tương lai sợ là trắc trở với việc có
con."

Cảnh đế vừa nói vừa thở dài.

Tịch Nguyệt ngẩng đầu từ trong ngực hắn, cười: "Không phải ông trời

thương tiếc thiếp."

"Hả?" Cảnh đế nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.