KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 665

Nhưng cho dù như thế, ngoài miệng vẫn trách cứ: “Nha đầu này, sao lại

không thích xem đại phu? Thân thể mình suy yếu như vậy, sao có thể mặc
cho ngươi hồ đồ?”

Làm như nghĩ tới chuyện bệnh thương hàn lúc trước, Cảnh đế dựa theo

cái mông nhỏ của nàng mà đánh xuống, dĩ nhiên, động tác này rất êm ái.

“Làm sao lại không chịu ngoan ngoãn, lần trước trẫm từng nói, nế ngươi

tiếp tục coi thường thân thể mình như thế, trẫm nhất định phải trừng phạt
ngươi.”

Tịch Nguyệt buồn bã nằm một chỗ: “Ta đã đáng thương như vậy, ngươi

còn ức hiếp ta. Đánh ta đau quá đấy.”

Nàng chính là như vậy, Cảnh đế lại tức cười: “Trẫm cũng chỉ nhẹ nhàng

đánh xuống, liền bị ngươi nói như thế. Nha đầu ngươi, ngược lại là một kẻ
giảo hoạt.” Tuy hắn nói như vậy, nhưng động tác lại cực kỳ êm ái kéo cái
chăn có chút không ngay ngắn cho nàng.

“Cảm giác khá hơn một chút chưa?”

Tịch Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu: “Khá hơn một chút.”

Hắn nhíu mày: “Đó chính là nhớ trẫm, kể từ khi vào cung, ngươi vẫn

chưa từng sai người đến Tuyên Minh điện cầu kiến trẫm.”

Tịch Nguyệt bĩu môi một cái: “Tịch Nguyệt sẽ không làm chậm trễ quốc

sự của hoàng thượng. Nhưng, nhưng ngày mai hoàng thượng phải rời cung
rồi, Nguyệt Nhi sợ là có mấy lời không nói thì không còn kịp nữa.”

Lời này lại khiến Cảnh đế thấy lạ: “Ngươi muốn nói gì?”

Hai bàn tay nhỏ bé chà xát vào nhau, nàng lắp bắp mở miệng: “Hoàng

thượng, từ khi tần thiếp vào cung thì thường xảy ra tai nạn, tuy có người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.