KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 965

“Nếu như bé không nghe lời, ta cũng biết đánh cái mông của bé, dân

gian có câu ngạn ngữ đấy, chính là nói cây nhỏ không tu không thẳng. Ta hi
vọng đứa bé của mình, mặc kệ là trai hay gái, tương lai đều là một người
đường đường chính chính, quang minh lỗi lạc.”

Nghiêm Vũ nhìn nàng rồi suy nghĩ một chút, giống như tiểu đại nhân gật

đầu: “Vậy nếu như bé không nghe lời, ta có thể đánh cái mông của bé sao?”

Tịch Nguyệt bật cười, nhịn không được, sờ sờ khuôn mặt nhỏ bé của bé,

chậc, quả nhiên là con nít, thật mềm..

“Ừ, nếu như bé thật sự làm sai, ngươi liền mang bé tới chỗ phụ hoàng

hoặc là Thuần Chiêu Nghi, chỉ cần thật sự sai, chúng ta ai cũng sẽ không
nuông chiều bé.”

Lời nói này ngược lại rất có kỷ xảo, nhưng Tiểu Nghiêm Vũ lại không

nghe ra mờ ám trong đó.

Nàng nâng khóe môi lên, nở nụ cười.

“Ta sẽ làm một người ca ca tốt.”

Rất nhiều năm sau, tiểu oa nhi vô pháp vô thiên chỉ sợ hai người, một là

mẫu thân Thẩm Tịch Nguyệt, một người khác, chính là huynh trưởng
Nghiêm Vũ.

Hình như từ sau khi nói chuyện ở đây, quan hệ của Tịch Nguyệt và tiểu

tử Nghiêm Vũ này tốt lên mấy phần.

Một thời gian sau, bé thường sẽ thở dài với bụng nàng, sao ngươi còn

chưa có em bé đây? Náo loạn khiến Tịch Nguyệt dở khóc dở cười. Đương
nhiên, đây là nói sau.

Những ngày tế thiên luôn cực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.