KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 159

Nika và tôi tới được vị trí trung đoàn của sư đoàn 44 vào chiều ngày 29
tháng Mười Hai. Khi bước vào trạm quan sát của trung đoàn trưởng, chúng
tôi đã rất mệt và khắp người lấm lem. “Hãy tận tình giúp đỡ thiếu uý
Finkelshteyn hoàn thành nhiệm vụ quân sự quan trọng của anh ta.”, đó là
mệnh lệnh của sở chỉ huy mà tôi chuyển cho viên đại uý có bộ mặt ủ rũ, râu
ria lởm chởm. “Quỷ quái nào mà họ lại đưa anh tới chỗ tôi thế?” tay đại úy
râu ria càu nhàu. “Nếu anh mất mạng, tôi sẽ phải viết lên một báo cáo –
thuật lại tất cả sự việc đã diễn ra thế nào và tại sao.”

“Hãy tìm lấy một hầm trú ẩn còn trống. Và nhớ đây, đám ishak (nghĩa đen
là “con lừa”) sẽ oanh kích vị trí của chúng ta hàng ngày chính xác vào lúc
16 giờ. Đừng ló mặt ra khỏi hầm trú khi chúng bắt đầu rú lên. Hôm qua bọn
ishak đã giết mất sĩ quan phụ tá của tôi và hai người lính nữa. Nhìn xem
những cái cây lớn bị gẫy kia, tác phẩm của chúng đấy.”

Ishak là tên mà binh lính đặt cho loại giàn phóng tên lửa nhiều ống đặt trên
xe tải của Đức, tương tự loại Katyusha nổi tiếng của chúng ta. Chúng bắn
tới với những tiếng rú kinh khủng “yya-yya-yya”. Sức nổ của những quả
tên lửa đó rất mạnh.

Nika và tôi tìm thấy một hầm trú ẩn còn chưa bị phá huỷ đã bị ngập nước
một phần. Chúng tôi tát nước ra và lót lên một lớp cành vân sam. Bên trong
rất lạnh, ẩm ướt và thiếu thoải mái. Chúng tôi có vodka – thứ tiền lương
của lính – và tôi phái Nika đi kiếm về một chiếc lò sưởi. Một giờ sau Nika
quay về tay không. Chẳng ai có một chiếc lò sưởi dự trữ cả.

Tuyên truyền viên Xôviết. Mặt trận Kaleria.

(ảnh lấy từ hồ sơ lưu của Hội Cựu chiến binh Mặt trận Kaleria)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.