KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 22

1926-1927. Tất cả đều được gọi nhập ngũ và chuyển tới mặt trận. Chúng
tôi gọi họ là “sơmi đen”, do họ mặc đồ màu tối và áo khoác lính màu xám.
Họ vẫn chưa được nhận quân phục.

Rồi chúng tôi tiến xa hơn và tới trú trong những hầm trú ẩn được đám công
binh đào sẵn. Họ đã làm hết sức mình, hầm được lót tới hai hay ba lớp gỗ.
Tại đó tôi đã bị “giập”. Khi tôi tỉnh lại, không còn ai bên trong và một góc
hầm đã bị sụp. Tôi không báo cáo lại cho trạm quân y. Tôi không hiểu đó
là một trận oanh kích hay do cái gì khác. Hình như kho đạn pháo của bọn
Đức lúc đó đã gần cạn. Có lẽ đó là một quả bom chăng.

Chúng tôi tiến xa hơn. Lại là hành quân đêm. Trăng sáng vằng vặc. Máy
bay trinh sát của bọn Đức bay liên tục. Tất nhiên, khi “cái khung” ấy xuất
hiện, chúng tôi nhận được lệnh “Halt!”. Khi bọn Đức bay đi, chúng tôi lại
tiếp tục hành quân. Đây là lúc tôi nhận được một người trợ thủ mới. Chúng
tôi tiếp tục đi như vậy cho tới khi cả hai rơi vào một hố bom. Nó chứa đầy
nước, cao ngang mức mặt đường, và rất sâu đến nỗi đầu tôi ngập trong
nước. Chúng tôi chật vật ngoi lên và được đưa tới trạm quân y. Họ kiểm tra
trợ thủ của tôi, đo nhiệt độ và khám tổng quát, rồi thả ra. Tôi thì bị giữ lại.
“Bị giập.” Tôi bị đau tai và kèm theo là phát âm khó. Tôi được đưa tới bệnh
viện và phải nằm đấy hai tuần. Rồi các cậu ấy bắt đầu bàn: “Sao chúng ta
phải nằm đây? Hãy đuổi theo đơn vị của mình. Ở đấy vui hơn.” Bọn tôi có
sáu mống cả thảy. Chúng tôi đánh lừa y tá của mình để họ trả lại quân phục.
Rồi chúng tôi nói: “Tạm biệt nhé, Masha!” “Đám nhóc các anh đi đâu?”
“Tới mặt trận, đuổi theo đơn vị của mình” “Tôi sẽ báo cáo lên trên!” “Cứ
làm đi”.

Phỏng vấn: Artem Drabkin-Anton Kravchenko

Dịch từ Nga sang Anh: Anton Kravchenko

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.