KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 329

"Ngủ ở đâu?”

"Thì trên giường tôi.”

Ngày thứ hai tôi cũng trốn ở đâu đó. Tới ngày thứ ba thì viên thượng uý tới.
Người quản lý điểm tuyển quân đích thân bước ra:

"Kopylov – thượng uý đang tìm anh đó. Cần làm lái xe.”

Tôi chui ra từ dưới giường bằng cả bốn chân:

"Đồ chó chết! Đồ khốn ranh ma!” anh ta cười phá lên.

Thế là chúng tôi đi, về tới địa điểm của mình.

"Đây, đồng chí tướng quân. Anh ta cần một giấy chứng nhận để lấy lại
bằng lái của mình,” viên thượng uý nói.

"Đồng chí tướng quân, có một vấn đề nhỏ ở đây. Họ của tôi được viết
không đúng, và cả tên cha nữa,” tôi nói.

"Anh nói “không đúng” nghĩa là thế nào?”

"Ở bệnh viện họ bị lẫn lộn, mà tôi thì không chú ý, và khi nhận ra thì đã
quá muộn. Tôi không phải là Kopylov mà là Kopylovich, và không phải là
Vladimir Anufrievich, mà là Vladimir Adolfovich."

Ông ta cầm lấy giấy tờ của tôi, gạch đi cái họ và viết vào: Kopylovich,
Vladimir Adolfovich. Trong thực tế tôi là Kapeleovich, nhưng như thế là
quá nhiều, đặc biệt là do tất cả anh em của cha tôi đều có những cái họ khác
nhau: Kapeliovich, Kapel'novich, Kapelevich. Tóm lại, họ sửa lại tất cả,
giao cho tôi một chiếc Ford 6, và thế là tôi lái xe cho người thanh tra và
kiểm soát viên quân đội Xô viết, hai lần Anh hùng Liên Xô, thiếu tướng
Slitz cho tới khi ông hy sinh một cách bi thảm vào năm 1945. Còn bây giờ
tôi phải lãnh hậu quả – không có được giấy chứng nhận đã tham gia chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.