KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 658

tại sao chúng tôi lại có mặt ở đây, nhưng anh ta không thèm nghe. Anh ta
đánh vào ngực tôi bằng khẩu tiểu liên và nổ súng lên trần. “Nếu cử động
mày sẽ được ăn một viên đạn vào cái sọ khốn khiếp của mày! Hạ sĩ, hãy đi
gọi đại uý tới, chúng ta đã bắt được bọn gián điệp.”

Khi đại uý tới, anh ta nhận ta chúng tôi, và vừa cười, anh ta vừa nói,

“Đừng giận họ thiếu uý. Hôm qua một nhân viên SMERSH (Phản gián
quân đội)
đã nói với chúng tôi rằng đang có một tên gián điệp trong sư
đoàn chúng tôi. Bất cứ khi nào binh lính chúng tôi tụ tập quanh bếp dã
chiến hắn lại phát tín hiệu cho bọn Fritz và chúng lập tức nhả đạn vào
chúng tôi.” Rắc rối được dàn xếp ổn thoả, chúng tôi mời viên đại uý một
cốc trà. “Có lẽ các anh có thứ nào khác mạnh hơn chăng?” Nika lấy ra một
bi đông vodka và sau lần chạm cốc thứ ba chúng tôi đã trở thành bạn thân
của nhau.

“Hãy nghe tôi này thiếu uý” tay đại uý râu ria nói, “Gần đây những

người trong đội tuyên truyền có tới chỗ chúng tôi để phát sang bọn Đức
bằng một chiếc loa phóng thanh. Họ đã để quên chiếc loa khi rời đi. Hãy
nguyền rủa lũ con hoang Phát xít bằng chính thứ tiếng Đức bẩn thỉu của
chúng. Tớ sẽ nói và cậu sẽ dịch lại. Tớ chính là một chuyên gia về chửi tục
đây”. Tôi cố giảng giải cho anh ta là ở trường tôi chỉ được học tiếng Đức
chứ không học chửi tục. “Không hề gì, cứ làm hết khả năng của cậu” tay
đại uý nói. “Hãy ra chỗ chiến hào gần nhất, chỉ cách đây khoảng 100 mét.”

Đằng sau chiến hào có một hẻm núi phủ đầy dây kẽm gai. Bọn Đức

đang có mặt ở phía bên kia. Không khí rất yên tĩnh và chúng tôi tới gần đến
nỗi có thể nghe thấy tiếng chúng đang gọi nhau. Có tên nào đó đang thổi
bài hát ưa thích của chúng, bài “Lyly Marlen” bằng một chiếc ácmônica.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.